Mấy bà thím theo : "Giáo sư Dương cẩn thận lắm, mấy cây hoa đúng là gặp chủ ."
La Tiếu đưa chiếc làn cho sư nương: "Sư nương, nghỉ tay chút ạ, để con giúp sư phụ một tay."
Phùng Thục Mẫn xua tay: "Chẳng còn bao nhiêu việc , con đừng động kẻo bẩn tay."
La Tiếu đáp: "Không ạ, sư nương cứ nghỉ ngơi , thì ít nhưng xong chắc cũng mất cả buổi đấy ạ."
Phùng Thục Mẫn nhận lấy chiếc làn, một bà thím cạnh tò mò: "Lại mang gì ngon đến biếu sư phụ thế , còn che đậy kỹ càng thế ."
Vừa bà đưa tay vén tấm vải lên. Phùng Thục Mẫn kịp cản, tấm vải kéo xuống, lộ tảng thịt tươi rói bên trong.
"Chà chà, cô học trò đúng là hiếu, thịt tươi ngon thế cơ mà."
Bà thím tấm tắc khen La Tiếu với ánh mắt sáng rực: "Tiếu Tiếu, năm nay cháu bao nhiêu tuổi ?"
Dù thích nhưng nể tình hàng xóm láng giềng, La Tiếu vẫn lễ phép trả lời: "Dạ, cháu mười tám ạ."
"Mười tám , thế là đến tuổi bàn chuyện chồng con đấy."
"Thím ơi, cháu đính hôn ạ."
"Hả? Sớm thế á?"
Câu hỏi của bà thím khiến trong sân bật . Bà đúng là hỏi quên .
Cũng chẳng trách bà , hôm Phùng Thục Mẫn phát kẹo mừng ở cổng, bà đang thăm cháu ngoại ở xa. Giờ về thì chuyện La Tiếu đính hôn cũng lắng xuống, chẳng ai buồn nhắc .
La Tiếu mặc kệ bà thím nghĩ gì, cô xắn tay áo đến bên cạnh sư phụ giúp việc. Nhìn cô gái nhỏ nhắn, văn tĩnh thế mà việc nhanh nhẹn, tháo vát.
Bà thím thấy nhạt nhẽo, buôn chuyện vài câu cũng bỏ .
Hai thầy trò phối hợp ăn ý, nửa tiếng thì công việc che chắn vườn hoa tất. Giờ thì dù Dương Kiến Thành công tác xa cũng yên tâm.
La Tiếu bưng chậu nước : "Sư phụ, rửa tay ạ."
Dương Kiến Thành rửa tay dặn dò: "Lần Thượng Hải giao lưu sư phụ đưa con theo, tránh để con dị nghị ở trường. Đợi con nhảy lớp xong, cơ hội sư phụ nhất định sẽ đưa con mở mang tầm mắt."
La Tiếu : "Con ạ, sư phụ yên tâm, con hiểu ý mà."
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Trong lòng cô tính toán, cuối học kỳ sẽ xin nhảy lên năm hai, sang năm học hành đàng hoàng lên năm ba, đến cuối năm nhảy cóc lên năm tư. Như cô đủ thời gian để nắm vững kiến thức mà quá vất vả, lúc đó sư phụ đưa cô tham gia giao lưu cũng danh chính ngôn thuận hơn.
Phùng Thục Mẫn thấy hai thầy trò rửa tay xong liền hỏi: "Tiếu Tiếu, mua nhiều thịt thế con?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-745-em-dinh-hon-roi.html.]
La Tiếu đáp: "Con tình cờ gặp thịt ngon nên mua nhiều một chút. Sư nương khéo tay, chỗ thịt bò sư nương kho lên để sư phụ mang theo ăn đường cũng tiện lắm ạ. Còn thịt dê nếu ăn hết thì cấp đông để dành ạ."
Dương Kiến Thành gật đầu tán thành: "Ý kiến của Tiếu Tiếu đấy. Thịt bò kho bà nhiều một chút, tiện thể mang cho Bính Văn một ít, nó cứ nhắc mãi món bà nấu."
Phùng Thục Mẫn : "Được , sẽ kho hết. Không Quốc Lượng nhỉ? Hay con gọi điện hỏi thử xem, nếu nó thì chia cho nó một ít."
La Tiếu giả vờ giận dỗi: "Sư nương chỉ lo cho đại sư với nhị sư thôi, sợ con ghen tị ?"
Phùng Thục Mẫn ấn nhẹ ngón tay lên trán cô: "Con ở ngay cạnh sư nương, ăn lúc nào chẳng mà còn tị nạnh."
Cả ba cùng vang.
La Tiếu thấy trời chuyển mây đen kịt, e là sắp mưa to nên dám ở lâu, vội vàng bắt xe về nhà. Cô hứa với Thạch Đầu là chiều nay sẽ về sớm.
Thạch Đầu học hành giỏi, luôn đầu lớp khiến La Tiếu vô cùng hài lòng. Công lao phần lớn thuộc về sự kèm cặp sát của dì út Cố Thiến Như.
La Tiếu về đến nhà thì trời đổ mưa tầm tã. Vừa bước phòng khách, điện thoại reo. Là sư phụ gọi đến, cô về đến nhà an ông mới yên tâm.
Vừa cúp máy, tay kịp rời ống thì chuông reo: "A lô, ai đấy ạ?"
"Tiếu Tiếu, là đây."
"Anh tan ạ?"
"Anh đang chuẩn về, thấy trời mưa to quá nên gọi xem em về , nếu thì qua đón."
"Em về , đến cửa thì mưa trút xuống, may mà ướt."
"Ừ, em về đến nhà là yên tâm ."
"Tối nay bà nội bánh nướng áp chảo đấy, qua ăn cơm ? Tiện thể đón Thạch Đầu về luôn, đỡ để mai thằng bé học cập rập."
"Được, lát nữa qua."
Chu Quế Phương từ bếp : "Ai gọi thế cháu?"
Chị dâu cả sô pha tủm tỉm: "Cháu rể bà đấy ạ."
La Tiếu hì hì: "Bà ơi, tối nay Thần qua ăn cơm, để cháu phụ bà một tay nhé."
Chu Quế Phương trêu: "Cháu dụ dỗ qua đón Thạch Đầu chứ gì."
La Tiếu ôm vai bà nũng nịu: "Bị bà thấu hết ."