Sau khi may xong và là phẳng bộ đồ của ông nội, La Tiếu mới gọi: “Ông bà ơi, hai thử xem ạ, chỗ nào cháu sửa luôn.”
Hai ông bà phòng đồ, lúc bước phòng khách ai nấy đều tươi rói. Chu Quế Phương tấm tắc khen: “Công nhận vải mặc lên thoải mái thật đấy.”
La Tiếu đáp: “Ông bà thích là ạ.”
Sáng sớm hôm , La Tiếu dậy từ tờ mờ đất. Cô rừng cây nhà tập thể d.ụ.c xong mới bộ chợ sớm mua hai cặp móng giò, mấy con cá trắm cỏ và ít đậu phụ mới về.
Về đến nhà thì thấy ông nội đang chuẩn chợ. Nhìn thấy đồ tay cô, ông sang bảo bà nội: “Thế thì cần nữa , Tiếu Tiếu mua hết về đây .”
Chu Quế Phương đón lấy đồ tay cháu gái, trách yêu: “Cháu đừng cái gì cũng tranh trả tiền thế, bà bảo ông chợ thì cháu mua về .”
La Tiếu lẽo đẽo theo bà bếp: “Bà cứ tính toán chi li gì, cả tháng cháu mới về mấy ngày, hiếu kính ông bà chút ạ?”
Chu Quế Phương đống nguyên liệu: “ là cái miệng của cháu. Thế giờ hầm cả hai hầm một thứ ?”
La Tiếu xắn tay áo giúp bà sạch móng giò: “Hầm cả bà ạ, tiện thể cùng tẩm bổ luôn, nhất là chị dâu cả. Lát nữa cháu mang sang cho chị Giai Lâm mỗi thứ một cặp lồng, xem chị thích ăn gì. Còn thừa thì bác gái cả và rể ăn, lãng phí ạ.”
Vừa cô nghĩ, hôm nay Lục Nghị Thần trực ban, kiểu gì cũng mang cơm trưa đến cho . Hôm qua xảy chuyện như thế, chắc còn thấy khó chịu hơn cả cô.
Bếp than tổ ong hầm canh móng giò, bếp lớn hầm canh cá trắm đậu phụ. Bánh bao và màn thầu bột ngô hấp là xong bữa sáng.
Thấy còn việc gì, La Tiếu bảo: “Bà ơi, cháu lên lầu ngủ nướng tí đây.”
Chu Quế Phương xòa xua tay: “Đi , , hiếm khi nghỉ mà còn dậy sớm thế.”
Về phòng khóa trái cửa, La Tiếu chui tọt gian. Cô thu hoạch hoa màu, gieo hạt mới, nhặt trứng gà trứng vịt. Thấy thời gian còn sớm, cô nhanh chóng xuống kho lấy thịt dê và thịt bò lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-740-beo-thi-anh-cung-khong-che.html.]
Băm thịt, trộn nhân xong để đó cho ngấm gia vị, nhào bột ủ. Sau đó cô bắt tay sơ chế các món khác: cá kho, nộm thập cẩm, cải chíp xào nấm hương.
Trước khi xào nấu, cô lấy cặp lồng mua ở miền Nam rửa sạch để ráo. Nấu xong món nào cô chia luôn cặp lồng, cất tạm kho giữ tươi trong gian.
Sủi cảo nhân thịt dê và thịt bò cũng gói ghém cẩn thận mỗi loại một hộp. Thu dọn xong xuôi, cô mới khỏi gian, tiếng Thạch Đầu gõ cửa: “Chị ơi, xuống ăn cơm thôi.”
La Tiếu mở cửa: “Chị ngay đây.”
Hai chị em dắt xuống lầu, mùi thơm nức mũi bay từ bếp: “Thơm quá mất.”
Chu Quế Phương : “Mau ăn , lát nữa cháu còn mang canh sang nhà họ Trịnh cho cái Giai Lâm nữa.”
La Tiếu đồng hồ: “Chắc giờ bên đó cũng mới ăn sáng thôi ạ. Làm thủ tục xuất viện xong về đến nhà cũng mất thời gian, cháu qua lúc đó là .”
Cô sang múc một bát canh cá cho chị dâu cả: “Chị dâu uống nhiều chút nhé.”
Vừa đặt bát xuống thì cả La Húc Ngôn cũng múc một bát canh móng giò đặt mặt vợ, cả nhà đầy ẩn ý.
Ngũ Vân Mai hạnh phúc: “Tiếu Tiếu bảo uống nhiều canh cá cho thai nhi, tăng sức đề kháng, ăn móng giò giúp an thần, da. Bà nội nhớ kỹ lắm, dạo chị tẩm bổ liên tục, cứ đà chị sợ béo lăn mất.”
La Húc Ngôn liền chen : “Em cứ yên tâm mà ăn, miễn cho em và con thì béo cũng chê.”
Ngũ Vân Mai lườm chồng: “Nói thì lắm, đến lúc em béo như quả bóng thật xem chê .”
La Tiếu trấn an: “Chị dâu yên tâm , tẩm bổ sẽ béo quá . Giờ chị ăn một nuôi hai , béo . Mà béo thật cũng chẳng sợ, em đây , em giảm cân cho chị, đảm bảo lấy vóc dáng ngay.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.