Tiền Thải Hồng theo bóng lưng Lục Nghị Thần đang xa dần, cam lòng hỏi: “Cô hai, cô giúp cháu một chút ?”
Tiền Tú Nga thở dài một , nhẹ giọng khuyên nhủ: “Thải Hồng , cháu bỏ ý định đó thôi. Người đính hôn , thể hủy hôn với một vị hôn thê là sinh viên đại học để cưới cháu ? Đợi lát nữa về, cô bảo dượng tìm cho cháu mối khác nhé.”
Tiền Thải Hồng chằm chằm cánh cổng đóng kín nhà Lục Nghị Thần, trong lòng thầm nghĩ, tìm mối nào khác cũng chẳng bằng Lục Nghị Thần. Anh trẻ tuổi tài cao, còn trai phong độ ngời ngời như .
Từ lúc đến nhà cô hai, gặp Lục phó cục trưởng cô đem lòng thương nhớ. Dù lúc nào cũng lạnh lùng xa cách, nhưng càng như thế cô càng thích đến mức thể kiềm chế .
Trong đầu cô nghĩ đủ cách để Lục Nghị Thần cưới , nhưng hết đến khác đều cô tự phủ nhận.
Quay trở về nhà cô, thấy dượng dậy đ.á.n.h răng rửa mặt xong xuôi, Tiền Thải Hồng vội vàng dọn cơm sáng bàn: “Dượng, mời dượng ăn sáng ạ.”
Cô phòng gọi mấy đứa em họ ăn cơm, thái độ vẫn tỏ bình thường như chuyện gì xảy .
Lục Nghị Thần phòng, thấy La Tiếu vẫn đang ngủ say sưa, thật sự nỡ đ.á.n.h thức cô dậy. nghĩ đến việc hôm qua cô vất vả cả đêm, nếu ăn chút gì lót thì dày sẽ khó chịu lắm.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Vì thế, nhẹ nhàng lay cô: “Tiếu Tiếu, bảo bối, dậy ăn sáng chút ngủ tiếp nào.”
La Tiếu vốn ngủ sâu, nhưng thấy Lục Nghị Thần gọi là "bảo bối", cô khỏi nổi da gà khắp .
Tuy nhiên, cô vẫn vươn tay ôm lấy cổ , mơ màng hỏi: “Anh học ở cái kiểu gọi đó thế?”
Lục Nghị Thần cũng vòng tay ôm lấy cô: “Anh gọi như từ lâu .”
La Tiếu nhắm mắt khúc khích: “Sến súa c.h.ế.t .”
Thấy cô , Lục Nghị Thần mặc kệ cô gì, gọi thêm một tiếng nữa: “Bảo bối, dậy nào, ăn cơm xong em ngủ tiếp nhé.”
La Tiếu đỡ dậy, đó cả ôm trọn lòng: “Đã tỉnh táo hả?”
La Tiếu dựa đầu n.g.ự.c , nũng nịu: “Lát nữa chúng đón Thạch Đầu về nhé, tối nay cho thằng bé cùng chúng luôn. Nghỉ lễ Quốc khánh ba ngày, đưa nó doanh trại nữa đấy.”
Lục Nghị Thần cọ cằm lên đỉnh đầu cô: “Được , định đưa nó . Đợt hè là do thời gian nghỉ dài nên mới rèn luyện nó chút thôi mà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-720-kich-ban-qua-cu-ky-tac-gia-xuan-quang-man-vien.html.]
La Tiếu lườm : “Anh còn hổ mà thế ? Ngày cuối cùng của kỳ nghỉ hè cũng chẳng cho nó về sớm, đợi đến tối mịt mới về, hai chị em gặp mặt một lúc chia tay.”
Lục Nghị Thần đưa tay sờ mũi: “Hôm đó em cũng thấy mà, bọn trẻ đều đưa về cùng một lúc giờ đó.”
La Tiếu ngẩng mặt : “Em thế mà cũng cãi ?”
Lục Nghị Thần hôn lên trán cô: “Được , em cũng . Dù cũng là của , bàn bạc với em đưa Thạch Đầu tập huấn. Thôi em ăn cơm , đó ngủ thêm một giấc, đón Thạch Đầu về.”
La Tiếu ôm cổ hỏi : “Đã nhận lầm ?”
Lục Nghị Thần cưng chiều đáp: “Nhận , chuyện gì sẽ xin chỉ thị của em .”
La Tiếu đưa tay véo tai : “Chỉ cái mồm mép.”
Lục Nghị Thần siết chặt vòng tay ôm cô: “Anh chỉ đùa với mỗi em thôi.”
Hai âu yếm một lúc mới ngoài ăn cơm. Chỉ là mới ăn vài miếng thì ngoài sân tiếng gọi vọng : “Anh Lục nhà ạ?”
Lục Nghị Thần thấy giọng thì nhíu mày, dậy sân. Nhìn thấy ở cổng, lạnh lùng hỏi: “Có việc gì ?”
Tiền Thải Hồng e thẹn Lục Nghị Thần: “Anh Lục, đây là hải sản trai em gửi từ miền Nam về, em mang sang biếu một ít nếm thử.”
Mặt Lục Nghị Thần lập tức tối sầm : “Ai cho phép cô gọi là Lục? Còn nữa, cô lấy tư cách gì mà mang đồ sang biếu ?”
Tiền Thải Hồng cảm thấy tổn thương, lí nhí giải thích: “Em ý gì khác , chỉ là thấy đồ hiếm, chia sẻ một ít để nếm thử thôi mà.”
La Tiếu ở trong nhà thấy cô gái xách đồ đó, trong lòng cảm thấy buồn , kịch bản thật sự quá cũ .
Lục Nghị Thần thẳng: “Muốn biếu thì cũng là cô dượng của cô mang sang. Hơn nữa, ngày thường trừ khi vợ cưới của đến, căn bản nấu nướng gì ở nhà, chuyện cả cái khu tập thể ai cũng . Mời cô về cho.”
Tiền Thải Hồng ngờ hỏng việc, sợ rằng Lục phó cục trưởng càng thêm chán ghét . Nếu La Tiếu cô nghĩ , chắc chắn sẽ thốt lên một câu: "Mạch não kiểu gì thế ".
Người khỏi, Lục Nghị Thần liền đóng sầm cửa cái "rầm".