La Tiếu xòa: “Trong sân nhà tớ còn thừa gỗ từ đợt sửa nhà , cái giá sách thì dư sức, đừng khách sáo với tớ.”
Thẩm Quyên đáp: “Vậy hôm nào tớ mời ăn cơm, thể cứ chiếm tiện nghi của mãi .”
La Tiếu gật đầu : “Được thôi, tớ sẽ ‘chặt chém’ một bữa trò.”
Nói xong cả hai cùng bật . Duyên phận thật kỳ diệu, họ mới chỉ gặp ba tàu hỏa mà giờ cứ như bạn cũ lâu năm .
Mọi cất đồ xong xuôi liền cùng xuống nhà ăn. Đi ngang qua bốt điện thoại công cộng, La Tiếu định gọi cho hai. Sáng sớm nay Tiêu Nhã hai đưa đến trường, cô hỏi thăm tình hình một chút.
nghĩ đến việc còn đang đợi , cô quyết định lát nữa ăn cơm xong sẽ gọi .
Nhà ăn thời nhiều món như nhà ăn sinh viên đời , nhưng cũng đủ món mặn món chay. La Tiếu gọi một phần cơm, nửa phần khoai tây sợi xào cay, nửa phần thịt kho tàu. Nhà ăn bây giờ cho phép gọi nửa suất, gọi nhiều ăn hết cũng lãng phí.
Lấy cơm xong tìm chỗ xuống, trừ Mao Giang Bình và Ngô Hồng Yến , đều gọi nửa mặn nửa chay. Nghiêm Như Nguyệt : “Hôm nay là bữa cơm đầu tiên của chúng ở nhà ăn, ăn sang một chút coi như ăn mừng.”
La Tiếu chỉ gì, bắt đầu ăn.
Ngô Hồng Yến ngẩng đầu một vòng, thấy trừ và Mao Giang Bình , ai cũng món mặn, bèn lên tiếng: “Dạo tớ đau dày tái phát, ăn thanh đạm một chút.”
Câu khiến chút cạn lời, chẳng ai buồn tiếp lời cô .
Mao Giang Bình lén Ngô Hồng Yến, thấy trong bát cơm của cô chỉ nửa phần đậu phụ hầm, trong lòng thấy dễ chịu hơn nhiều. Bản cô cũng chỉ dám gọi một phần khoai tây sợi. Cô thể học là nhờ cả chạy đào than đá mới kiếm đủ tiền lộ phí.
Lúc , nhà dặn dò cô nhất định cố gắng, tuyệt đối đừng chủ động gây chuyện, sống hòa đồng với , gặp chuyện thì nhịn cứ nhịn.
Đến trường, thấy các bạn cùng trang lứa, trong xương tủy cô luôn cảm thấy tự ti, cho nên cô cố gắng tạo quan hệ với , cố gắng gây rắc rối.
Ngô Hồng Yến xong, thái độ của cũng lỡ lời, lẽ là “vẽ rắn thêm chân”, đành hổ cúi mặt ăn cơm.
Qua hơn nửa ngày tiếp xúc, La Tiếu cũng đại khái nắm tính tình của mấy trong phòng, nhưng liên quan nhiều đến cô nên cô cũng chẳng để tâm.
Ăn xong, La Tiếu gọi điện cho hai xin điện thoại trường của Tiêu Nhã, hỏi han tình hình sơ qua cúp máy, đó gọi ngay cho Tiêu Nhã.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-713-muon-cam-on-thi-tu-di-ma-cam-on-anh-ay-tac-gia-xuan-quang-man-vien.html.]
Có lẽ điện thoại cách ký túc xá của họ khá xa nên một lúc lâu Tiêu Nhã mới máy: “A lô, Tiếu Tiếu đấy ?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
La Tiếu thấy giọng Tiêu Nhã liền hỏi: “Thế nào , chị thích ứng ?”
Tiêu Nhã hào hứng : “Cũng lắm. Hôm nào rảnh em qua đây chị dẫn dạo một vòng. Hôm nay may nhờ hai em giúp đỡ, chị cảm ơn nhé.”
La Tiếu trêu chọc: “Đấy là chuyện của hai , em quản , cảm ơn thì chị tự mà cảm ơn .”
Hai trò chuyện thêm vài chuyện vặt vãnh mới cúp máy.
Lúc cả nhóm mới lớp học. Lớp họ 42 sinh viên, trong đó 12 nữ, 30 nam. Người lớn tuổi nhất trong lớp 23 tuổi, nhỏ nhất 18 tuổi.
Buổi họp lớp do cố vấn học tập cùng lớp trưởng và lớp phó mới bầu chủ trì. Một giờ họp lớp trôi qua giúp đổi tâm thế bước môi trường mới.
Khi từ lớp học thì trời còn sớm. La Tiếu chào tạm biệt bạn cùng phòng thẳng cổng trường.
Vừa bước khỏi cổng trường, cô thấy Lục Nghị Thần bên cạnh chiếc xe Jeep, dáng thẳng tắp đúng chất quân nhân.
La Tiếu chạy chậm gần: “Sao tới đây?”
Lục Nghị Thần đầy cưng chiều: “Hôm nay em học ngày đầu tiên, em xe đạp nên cố ý qua đón.”
“Anh đợi lâu ?”
“Không lâu lắm , hôm nay em họp lớp nên xong việc mới qua.”
Hai chuyện lên xe.
“Sáng mai em sẽ xe đạp học, em bảo chị Hứa đạp xe qua đây .”
“Ngày đầu khai giảng, cảm giác thế nào?”
“Cũng ạ, đa bạn bè đều dễ gần. Hơn nữa sư phụ em bảo, để em quen một chút sẽ theo thầy và một vị giáo sư khác bắt đầu thực tập.”