Tiêu Cảnh Dục hóng chuyện: “ kích động. chỉ , thằng cha nào may mắn thế, sắp đính hôn với 'cá koi' nhỏ như cô. Cưới cô , chẳng cần phấn đấu nữa, cứ thế theo hưởng phúc là .”
La Tiếu cho xe dừng : “Mấy lời , nếu gặp mặt dám thẳng , bái phục đấy.”
Tiêu Cảnh Dục : “Sao nào? Người đó còn giàu hơn cả cô ?”
La Tiếu chỉ cửa xe, ý bảo xuống . Tiêu Cảnh Dục mở cửa xe: “Ngày mai là với Hàn Ngọc Thần cũng qua góp vui nhé?”
La Tiếu liếc xéo một cái: “Anh dẹp ý đó . Đừng chạy qua dọa ông bà nội .”
Cô mới chỉ cho ông bà mấy cơ sở Nhất Phẩm Quả Sơ, chứ ngay Cẩm Viên cũng cổ phần của . Cứ để ông bà tiếp nhận từ từ, sẽ dần.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Tiêu Cảnh Dục bên đường chiếc xe xa, lúc mới vội vàng băng qua đường, về phía văn phòng. Anh đem cái tin tức động trời báo cho Hàn Ngọc Thần mới .
La Tiếu lái xe một mạch về nhà. Cách nhà xa, cô tìm một chỗ an dừng xe , lúc mới lấy hết những thứ chuẩn .
Gà, vịt, cá, thịt, trứng, đường... nhân cơ hội cô còn lấy ít dầu hạt cải. May mà đây mua mấy cái vại sứ, nếu còn đồ để đựng.
Thấy đồ đạc cũng hòm hòm, cô mới dừng tay. Vốn dĩ cô còn định lấy thêm thịt dê, thịt bò, nhưng sợ quá lố sẽ rước phiền phức , thế là đành bỏ ý định.
Cô chạy xe một mạch đến đầu ngõ. Để cho tiện, cô lùi xe trong ngõ. Con ngõ quá hẹp, sẽ đầu , nên chỉ thể lùi xe . Như , lát nữa mấy ông trai bê đồ cũng đỡ xa.
Mấy đang tán gẫu ở cổng nhà chú Tôn, mắt tinh thấy lái xe là La Tiếu: “Ấy, xem, lái xe là cháu gái nhà họ La ?”
Có dậy ngó qua: “ là cháu gái nhà họ La thật. Giỏi thật đấy. Bây... giờ đến đàn ông con trai cũng chẳng mấy lái xe, ngờ con bé nhà họ La lái thế.”
“Đấy là đương nhiên. Tốn tiền học lâu như , lái nữa thì chẳng phí tiền .”
“Kéo về bao nhiêu đồ thế . Đi, chúng qua phụ một tay , lát nữa cho kẹo ăn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-674-em-lai-xe-co-ngau-khong.html.]
“Nghe ngày mai cháu gái nhà họ La đính hôn đấy.”
“Thật giả thế? Nhà họ La cứ dăm bữa nửa tháng hỉ sự nhỉ. Mấy hôm cháu trai mới đính hôn xong ?”
“Hai tháng nữa cưới cháu dâu . Ông bà nhà họ La bây... giờ đúng là qua cơn bĩ cực . Cuộc sống của mới gọi là sống chứ.”
“Người đây là khổ tận cam lai. Mấy đứa cháu bây... giờ đứa nào cũng giỏi giang, năng lực. Ngày lành còn ở phía .”
Mấy chạy tới chỗ chiếc xe. Thấy mấy cháu trai nhà họ La đang lượt bê đồ, họ cũng xúm bê giúp. Người đông sức mạnh, đống đồ dọn sân, ai nấy đều hâm mộ thôi.
Chu Quế Phương cầm kẹo , chia cho mỗi giúp bê đồ một vòng: “Cảm ơn phụ một tay dọn đồ. Ngày mai Tiếu Tiếu nhà chúng đính hôn, ăn viên kẹo cho ngọt miệng.”
Mọi cầm kẹo, lời chúc mừng, kéo đầu ngõ hóng chuyện tiếp.
Dọn đồ xong, La Tiếu lái xe ngoài, vòng một vòng đỗ xe ở phía nhà. Lúc cô mới sân.
Chu Quế Phương thấy La Tiếu , nãy đông bà cũng ngại hỏi: “Tiếu Tiếu, cái xe đó là của ai ?”
La Tiếu ôm lấy bà nội: “Là con mượn của bạn. Con lái xe ngầu bà?”
Chu Quế Phương vỗ nhẹ cánh tay đang ôm của La Tiếu: “Con bé lá gan càng ngày càng lớn. Cái xe đắt tiền như mà cũng dám mượn về lái. Con cẩn thận đấy. Lát nữa trả xe thì nhớ biếu ít đồ, thể dùng xe của .”
La Tiếu : “Bà yên tâm. Kỹ thuật lái xe của con lắm. Lát nữa trả xe con sẽ biếu họ vài thứ.”
Trong sân đến phụ giúp. Chu Quế Phương : “Con về phòng nghỉ ngơi . Lát nữa mấy đến giúp sẽ qua đông đủ đấy, kẻo họ trêu cho thì hổ.”
La Tiếu bà nội , cũng cảm thấy nên chuồn nhanh thì hơn. Mấy bà thím đến giúp đúng là cái gì cũng dám , mấy câu đùa bỗ bã của họ thật sự hổ c.h.ế.t , mà họ càng càng hăng.