Khi hai em La Tiếu tìm đến nhà con trai út của bác Tần, họ thấy cả gia đình đang vui vẻ quây quần xem bác Tần đan rổ.
Người phụ nữ dẫn La Tiếu và trai gọi: “Nhà Tần ơi, đến thăm ông nhà đấy.”
Con dâu út nhà họ Tần , thấy hàng xóm dẫn theo hai lạ mặt, liền hỏi: “Hai vị là?”
La Tiếu : “Chào chị, từ bên nông trường qua đây. Nghe bác Tần mấy hôm viện, nên đến thăm bác.”
Lúc , bác Tần đang con cháu vây quanh cũng thấy La Tiếu. Ông dậy, nhưng lưng tiện, tự dậy nổi, đành gọi: “La Tiếu, cháu , cháu đến đây?”
La Tiếu tiếng gọi: “Bác Tần, cháu đến thăm bác ạ.”
Bác Tần mặt mày rạng rỡ, còn quên hỏi: “Sao cháu tìm đến tận đây?”
La Tiếu thấy bác Tần ghế mà dậy nổi, mắt cô chợt cay cay. Người từng cho nguyên chủ vô sự thiện ý và giúp đỡ , bây giờ bó buộc chiếc ghế , mà vẫn chịu nghỉ ngơi, tay vẫn đang cầm cái rổ nhỏ sắp đan xong.
La Tiếu bước lên : “Bác Tần, cháu về nông trường, bác gác cổng bây giờ kể là bác bệnh. Sau đó cháu hỏi giám đốc Chương mới tìm đến đây. Là thím dẫn bọn cháu qua ạ.”
Bác Tần về phía phụ nữ dẫn đường, gật đầu: “Phiền chị quá, chị Nhị Kiều.”
Người phụ nữ : “Chú đừng khách sáo, chuyện gì to tát .”
La Tiếu dậy, lấy một vốc kẹo từ trong túi đeo chéo , xoay đưa cho phụ nữ dẫn đường: “Thím ơi, thím cầm về cho các cháu ở nhà ăn cho ngọt miệng. Cảm ơn thím dẫn đường giúp bọn cháu.”
Người phụ nữ chút ngại ngùng: “Chỉ dẫn đoạn đường mà cho thứ quý hóa thế . Thế thì hời quá .”
Tuy bà cảm thấy chiếm hời của , nhưng loại kẹo ngày thường bà nỡ mua cho bọn trẻ ăn. Vì thế, bà luôn miệng cảm ơn đưa tay nhận lấy.
La Tiếu lúc mới giới thiệu: “Bác Tần, đây là Hai ruột của cháu, La Húc Viễn. Anh cố ý cùng cháu về nông trường để viếng bà nội La.”
Hốc mắt bác Tần đỏ lên: “Ôi, con bé ngoan. Bà nội cháu chắc cũng ngờ phúc khí . bà chắc sẽ vui lắm, che chở cháu vô ích. Bà cũng coi như là đáng giá.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-646-bao-on-khong-tin-tuong.html.]
La Tiếu gật đầu: “Sau chỉ cần thời gian, cháu sẽ thường xuyên về nông trường viếng bà nội ạ.”
Sợ bác Tần đau lòng, cô sang chuyện khác: “Bác Tần, sức khỏe của bác bây giờ thế nào ạ?”
Bác Tần : “Ôi, bệnh viện cũng chẳng cách nào hơn, bây giờ cũng chỉ thể dưỡng bệnh thế thôi.”
La Tiếu đặt mấy món đồ bổ mà Hai xách nãy giờ lên bàn: “Đây đều là đồ bổ, để bác tẩm bổ cơ thể ạ.”
Bác Tần đồ đạc bàn: “Cháu thể đến thăm là ông già vui lắm , còn mang nhiều đồ thế gì. Ta thật dám nhận.”
Con dâu út nhà bác Tần kéo ghế , mời hai em .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
La Tiếu cảm ơn xuống: “Bác Tần, đây ở nông trường cháu vẫn luôn theo thầy Dương học y. Cháu thể xem bệnh cho bác ạ?”
Bác Tần chút kinh ngạc, nhưng ngay đó liền : “Sao thể chứ. Từ lúc thầy Dương , bọn cũng để liên lạc với thầy . Cái già của , haizz...”
Con trai út của bác Tần đỡ ông phòng. La Tiếu kiểm tra qua, chẩn đoán cũng giống như bác sĩ ở bệnh viện, là đau mỏi cơ lưng do lao lực.
Bác Tần : “Lúc trẻ lụng quá sức, trẹo lưng một . Khi đó nhà nghèo, chữa trị kịp thời.”
La Tiếu thầm nghĩ, lẽ lúc đó vết thương lành hẳn, kéo dài thành mãn tính, bây giờ mới trở nặng.
La Tiếu suy nghĩ một lát : “Bác Tần, cháu châm cứu cho bác một . Chờ cháu về thủ đô, cháu sẽ một ít cao dán gửi qua. Bác cứ dùng hết một liệu trình , xem tình hình thế nào tính tiếp.”
Con dâu út nhà bác Tần hỏi: “Cô nương , chữa khỏi ?”
Nhìn sắc mặt của vợ chồng con trai út bác Tần, La Tiếu họ tin cô thể chữa bệnh . Cô : “Bây giờ cháu gì cũng bằng chờ bác dùng xong cao dán xem hiệu quả.”
Con trai út bác Tần rối rắm bố : “Bố, bệnh đến bệnh viện còn chữa , liệu ?”