Trời bắt đầu nóng dần. La Tiếu về đến nhà, tiên cắm cơm, bắc nồi sườn lên hầm, đó mới đóng cửa sân, vườn xới mảnh đất trồng rau. Mảnh đất lật qua từ , mấy hôm nay cô dọn luống cho gọn, tiện để mấy hôm nữa gieo hạt.
Làm gần xong, cô mới rửa tay trở bếp, thấy sườn hầm cũng mềm, liền gọt khoai tây cắt khối bỏ , xào thêm một đĩa rau xanh. Lúc chuẩn ăn cơm, vì nồi sườn hầm khá nhiều, cô bèn múc một phần cất kho trong gian.
Ăn cơm xong, dọn dẹp đó thì trời cũng tối hẳn. Thật trường học tiết tự học buổi tối, nhưng cô với chủ nhiệm lớp là sẽ tự ôn tập ở nhà.
Cô kiểm tra cổng lớn, trở về phòng đóng kỹ cửa sổ gian. Hoa màu trong gian thể thu hoạch, còn trái cây trong thung lũng nữa, nếu thu thì sẽ ảnh hưởng đến đợt hoa .
Chờ thu dọn xong xuôi, cô qua vườn d.ư.ợ.c liệu thu hoạch những cây đủ tuổi, bào chế cho kho. Xong xuôi, cô vươn vai, chuẩn ngâm trong bồn nước nóng.
Trước đó ở thủ đô một thời gian dài, lúc mới về đây cô nhất thời quen sống một . Hồi , chỉ cần Lục Nghị Thần ở đây, đều là dọn dẹp bát đĩa và nhà bếp. Xem thói quen đúng là một thứ đáng sợ.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Ngâm trong nước, cô miên man suy nghĩ, bất giác ngâm lâu. Thu dọn thứ xong, cô mới nghỉ ngơi ngay trong gian.
Ngủ đến nửa đêm, cô thấy bên ngoài tiếng ồn ào. Cô mặc quần áo tử tế, khỏi gian, đồng hồ để bên ngoài mới hơn hai giờ sáng. Vừa mở cửa , cô bất giác rùng một cái.
Tuy là tháng tư nhưng nhiệt độ ban đêm vẫn còn khá thấp. La Tiếu rõ bên ngoài la lớn: “Cháy ! Cứu hỏa! Mọi ơi dậy cứu hỏa!”
La Tiếu tiếng la thì giật tỉnh ngủ, vội chạy bếp xách một cái chậu, tiện tay cầm cái khóa ở cổng, khóa kỹ cửa chạy theo đám đông về phía nhà cháy.
May mà năm ngoái khu đều lắp nước máy, nhanh hơn nhiều so với múc nước giếng. Đàn ông đàn bà, già trẻ đều xúm , đến khi dập tắt ngọn lửa thì cũng may là cháy lan sang hai nhà hàng xóm bên cạnh.
Lúc La Tiếu mới nhà cháy là nhà họ Mao. Khi lửa gần tắt thì bên phường và các đồng chí công an cũng tới. Dập lửa xong, họ bảo giải tán, ai về nhà nấy nghỉ ngơi.
La Tiếu cả nhà họ Mao lóc t.h.ả.m thiết, cũng thấy chút đồng cảm. Người bên cạnh cũng bàn tán: “Đang yên đang lành cháy nhỉ?”
“Ai mà . Ôi, cháy thế thì còn gì nữa , đúng là khổ.”
“Nhà họ Mao phen sống đây, cháy sạch sành sanh .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-630-cuu-hoa.html.]
“May phúc là , còn là còn của, từ từ cũng thôi.”
Người bên phường bảo họ tạm thời qua nhà hàng xóm bên cạnh để định cảm xúc, còn nhờ hàng xóm giúp nấu chút nước gừng đường.
Khúc Mai Mai đến bên cạnh La Tiếu: “Tiếu Tiếu, cũng tới cứu hỏa ?”
La Tiếu : “Ừ, ầm ĩ thế , thấy cũng khó. Sao tự dưng bốc cháy nhỉ?”
Khúc Mai Mai : “Cái khó lắm, lúc bọn tớ chạy tới thì lửa ngút trời .”
La Tiếu liếc căn nhà thiêu rụi, thầm nghĩ may mà ai thương, kể cũng là may mắn. cô dường như ngửi thấy mùi dầu hỏa thoang thoảng trong khí.
lúc cô đang thấy kỳ quái thì Khúc Mai Mai : “Đi thôi, về tắm rửa còn ngủ bù một lát.”
Hôm thức dậy, thời gian còn sớm, cô cũng nhóm lửa nấu cơm nữa, trực tiếp lấy một phần bữa sáng từ trong kho gian ăn.
Vừa mở cổng lớn định đến trường thì đồng chí công an đến thăm hỏi. La Tiếu kể sự việc đêm qua một , bỗng nhớ mùi dầu hỏa ngửi .
Cô liền mở miệng : “Đồng chí công an, tối qua lúc lửa bùng lên, ngửi thấy trong khí mùi dầu hỏa nhàn nhạt.”
Lời của La Tiếu khiến cho các đồng chí công an chú ý. Đồng chí công an phụ trách ghi chép đ.á.n.h dấu đây là điểm trọng tâm. Một đồng chí công an khác hỏi: “Cô chắc chắn là ngửi thấy mùi dầu hỏa chứ?”
La Tiếu gật đầu: “Vì khứu giác của nhạy hơn khác một chút. Mùi dầu hỏa đó nhạt, nhưng vẫn ngửi thấy.”
Ghi chép xong, các đồng chí công an mới sang nhà tiếp theo. La Tiếu thấy còn chuyện gì của , lúc mới đến trường.
Vừa đến trường, nhiều bạn học cũng đang bàn tán về vụ cháy tối qua.