La Húc Viễn giúp em gái sửa chiếc khăn quàng cổ: “Trời lạnh thế , em còn chạy đây gì? Bọn ăn tạm cái gì chẳng . Hay là em ở ăn cùng bọn , giới thiệu mấy bạn cùng phòng cho em.”
Anh dứt lời, liền mấy nam sinh tới, nhao nhao chào La Tiếu. La Tiếu vì còn đến chỗ Lục Nghị Thần nên : “Chào các , em là La Tiếu. Hôm nào rảnh, em bảo hai đưa các về nhà em chơi, lúc đó em đồ ăn ngon cho các .
Hôm nay em còn chút việc, nên em đây ạ.”
La Húc Viễn liếc thấy xe còn hai cái chậu nữa, thể em gái còn . là uổng công cảm động.
nghĩ , ít nhất vẫn phần, lúc tâm trạng mới lên một chút.
La Tiếu : “Anh hai, em nhé. Các cũng mau ăn , lát nữa sủi cảo dính đấy.”
Ra khỏi cổng trường Kinh Đại, La Tiếu đạp xe như bay, cứ như đang lái ô tô, vèo vèo lao về phía , khiến ít đường ngoái .
Làm cô nhớ tới một câu: “Nữ tử như gió”. Ha ha.
Đến nơi, La Tiếu khóa xe , mỗi tay xách một chậu tráng men, đang chuẩn thì trực gác cổng chặn : “Đồng chí, cô tìm ai?”
La Tiếu hỏi: “Chào , tìm Lục Nghị Thần.”
Người nọ La Tiếu từ xuống một lượt: “Cô là gì của ?”
Thật lòng mà , La Tiếu ghét kiểu hỏi . Đang định trả lời qua loa, cô liền thấy Lục Nghị Thần từ bên trong , theo còn bảy, tám nữa, chuyện gì đó.
Người trực gác thấy La Tiếu trả lời mà cứ chằm chằm trong, liền theo, cũng thấy Lục Nghị Thần. Anh bèn : “Người kìa, cô cần nữa. Có việc gì thì ở đây luôn .”
La Tiếu chút thoải mái. Trong lòng cô thầm nghĩ: Bản cô nương hôm nay thèm . Thế là cô cất tiếng gọi: “Lục Nghị Thần!”
Lục Nghị Thần thấy giọng quen thuộc, nhưng La Tiếu đây ít khi gọi cả tên lẫn họ của như . Hắn chút chắc chắn, về hướng âm thanh. Vừa thấy, liền vui mừng.
Hắn lập tức sải bước chạy vội tới: “Tiếu Tiếu, trời lạnh thế em đến đây?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-592-nang-noi-cai-gi-y-tu.html.]
La Tiếu giơ chậu tráng men tay lên: “Hôm nay Đông chí, bà nội gói sủi cảo, bảo em mang qua cho một ít.”
Lục Nghị Thần vội vàng nhận lấy từ tay La Tiếu: “Vậy em bảo họ gọi ? Nặng thế , để xem tay em siết đỏ .”
La Tiếu sợ hành động gì quá lố ở cổng, vội : “Em đạp xe tới. Sủi cảo chắc sắp nguội , ăn .”
Lục Nghị Thần : “Đi, em với cho ấm một lát hẵng về. Vừa em cũng xem qua chỗ việc.”
La Tiếu cố tình trêu: “Không . Vị đồng chí bảo em gì thì ở đây luôn, cần .”
Lục Nghị Thần lập tức phóng một ánh mắt lạnh lùng sang: “Anh ?”
Anh lính gác vội : “ thấy Lục đội trưởng nên mới , ý gì khác.”
La Tiếu thêm: “Quản lý ở đây nghiêm thật đấy. Còn hỏi thăm kỹ càng mới .”
Lục Nghị Thần lập tức nhíu mày, về phía lính gác: “Cô cái gì ý tứ?”
Anh lính gác : “ chỉ là hỏi cô tìm ai để còn thông báo, ý gì khác.”
La Tiếu ngây thơ hỏi: “Vậy bây giờ còn là gì của ? Anh thể hỏi thẳng .”
Vẻ mặt lính gác thoáng chút tự nhiên. La Tiếu duyên: “Chắc đang canh chừng Lục Nghị Thần giúp cô tiểu thư nào đấy chứ? Nếu hỏi kỹ như ?”
Sắc mặt lính gác càng thêm khó coi. Xem La Tiếu đoán đúng . Cô bèn sang Lục Nghị Thần: “Thế nào, thầm thương trộm nhớ ? Anh xem đồng chí nhỏ tận tụy với công việc kìa.”
Anh lính gác La Tiếu , trời lạnh mà trán cũng túa mồ hôi, chút khẩn trương: “ , cô đừng bậy.”
La Tiếu ‘phụt’ một tiếng bật : “Nhìn căng thẳng kìa. Gan nhỏ như mà cũng nhân cơ hội kiếm thêm ? Đi, trách , lợi mà lấy là đồ ngốc. Sau cứ tiếp tục nhé.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.