Cậu liếc chị ngất xỉu, La Tiếu, cô gái còn nhỏ hơn cả bọn họ, khàn giọng : “Cứu chị với, cầu xin cô.”
La Tiếu vội vàng gọi một chiếc xe ba gác, đưa đến bệnh viện. Sau khi Hứa Ngọc Thanh treo nước biển, La Tiếu mới Hứa Thế Phàm hỏi: “Đã xảy chuyện gì?”
Hứa Thế Phàm thở dài một , lúc mới kể chuyện nhà . Nguyên Hứa Ngọc Thanh và Hứa Thế Phàm là song sinh. Mẹ ruột của họ qua đời vì bệnh tật lúc họ chín tuổi. Không bao lâu , ba của họ cưới một phụ nữ một đôi con riêng về nhà.
Bề ngoài thì phụ nữ đó tỏ , nhưng lưng thì thiếu chèn ép họ. Trước đó, cô hai ruột của họ nhờ tìm cho Hứa Ngọc Thanh một suất ở xưởng dệt.
Không mà chuyện đến tai bà kế. Bà liền lấy suất cho đứa con gái riêng bà mang đến, tên là Hứa Tĩnh Châu.
Cô hai gọi điện hôm mừng thọ bà nội sẽ mang biểu nhập chức về. Kết quả, hôm đó bà kế sai hai chị em họ lấy đào thọ đặt cho bà nội. Chuyện xảy đó, chính là cảnh mà La Tiếu thấy hôm nọ.
Họ chặn trong ngõ cụt. Mẹ kế họ họ thể về kịp trong ngày hôm đó. Không lấy đào thọ, bà nội chắc chắn sẽ oán trách họ. Sau đó, Hứa Ngọc Thanh mà xảy chuyện, thì suất việc tự nhiên sẽ thuộc về con gái bà .
La Tiếu xong, thầm nghĩ đàn bà cũng quá ác độc. “Hôm đó báo cảnh sát xong, đám khai ?”
Hứa Thế Phàm lộ vẻ mặt châm biếm, đó là đau thương: “Có khai. Cho nên bà bắt . ba ép chúng buông tha cho bà , nếu ông sẽ nhận chúng nữa.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
và chị gái chọn đoạn tuyệt quan hệ với ông , quyết tâm để bà ở đồn cảnh sát. Sau đó, chúng đuổi khỏi nhà. Thời gian qua, chúng cầu xin nhiều họ hàng, nhưng một ai chịu chứa chấp chúng , vì ba với họ cả .”
La Tiếu hỏi: “Vậy mấy ngày nay các ở ?”
Hứa Thế Phàm : “Hiện tại đang ở tạm trong một căn nhà hoang sắp sập. Trước đó chúng ở nhờ nhà một bạn của , nhưng ba cứ liên tục đến nhà gây rối. và chị ngại quá nên dám ở nữa.”
La Tiếu thở dài một , : “ một căn nhà ở gần Đại học Kinh Đô. Đợi chị khỏe , hai dọn đến đó ở , trông nhà giúp .”
Hứa Thế Phàm chút cảm động, ngẩng đầu La Tiếu: “Như ạ? Chúng bây giờ trả nổi tiền thuê nhà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-538-da-xay-ra-chuyen-gi.html.]
La Tiếu : “Không cần trả tiền thuê. Các trông nhà cẩn thận giúp là .”
Hứa Thế Phàm thầm nghĩ, từ nay mạng của là của cô gái mắt . Cậu : “Cảm ơn cô.”
La Tiếu đồng hồ, lấy từ trong túi một ít tiền và tem phiếu: “Cái cầm lấy . Ngày mai sẽ thăm. Có chuyện gì cứ đợi chị tỉnh .”
Lúc La Tiếu về đến nhà thì trời còn sớm. Nghe tiếng cổng sân đẩy , Thạch Đầu liền lao : “Tỷ tỷ, tỷ mà giờ mới về?”
La Tiếu : “Gặp một quen nên về muộn, Thạch Đầu lo lắng .”
Thạch Đầu : “Ông bà nội đợi tỷ nãy giờ. Anh cả với hai còn đầu ngõ ngóng hai bận .”
La Tiếu , hốc mắt bỗng cay cay. Cô hai trai đang trong sân: “Anh cả, hai, em về .”
La Húc Ngôn : “Anh với em hai đang định ngoài đón em đây.”
La Húc Viễn thì gần, nhận lấy đồ tay cô: “Sau về sớm một chút. Trời bây giờ tối nhanh lắm, về muộn bọn lo.”
La Tiếu gật gật đầu, hướng về phía hai ông bà đang ở cửa bếp gọi: “Ông ơi, bà ơi, con về . Xin lo lắng.”
Chu Quế Phương bước tới: “Không , . Mùa đông trời tối sớm. Anh cả, hai con yên tâm, cứ đòi đầu ngõ đón em. Nếu trời lạnh quá, e là hai đứa nó ngoài đó chờ em mãi.”
La Đạo Nhân tới: “Trời lạnh thế , còn mau nhà.”
La Húc Ngôn và La Húc Viễn từ ngày mai là chính thức nghỉ đông. Cả nhà vui vẻ ăn tối xong, mấy em mới tụ chuyện riêng.
Ngày hôm , La Tiếu ăn sáng sớm ngoài. Đến bệnh viện, cô thấy Hứa Ngọc Thanh tỉnh, trạng thái trông cũng khá .