La Tiếu xong thì vô cùng tức giận, hậu quả chắc chắn sẽ nghiêm trọng. Vì thế, cô quyết định tìm xử lý bọn họ, để bọn họ điều một chút.
Cô về nhà ngay mà rẽ sang nhà họ Cảnh. Một là để tái khám cho ông cụ Cảnh, hai là nhờ Cảnh Vạn Bằng giúp cô xử lý mấy nhà . Nếu nhờ Lục Nghị Thần, với phận công an của , đúng là tiện mặt.
Vì , khi kiểm tra xong, cô chủ động để cho ông cụ một lọ viên dưỡng sinh tự , dặn ông cụ mỗi ngày một viên, thể cải thiện chứng khí hư và giúp an thần.
Ông cụ Cảnh hồi phục , nhưng từ khi trời trở lạnh, nhà cho ông ngoài nữa. Ông đành ở nhà chăm hoa cỏ.
La Tiếu hứa sang năm sẽ tặng ông một chậu lan, ông cụ vui mặt.
Từ chỗ ông cụ Cảnh , La Tiếu hỏi quản gia: “Phiền bác cho cháu hỏi, ba nhà bác ở đây ạ?”
Quản gia thầm nghĩ, cô bé cũng thật thú vị, nào đến cũng hỏi ba, mà chẳng bao giờ nhắc đến hai vị .
hôm nay thật may, ba của họ đúng là ở nhà. Ông : “Thật may quá, ba hôm nay ở nhà. Nếu việc gì, sẽ chuyển lời giúp cô La.”
La Tiếu : “Vậy thể liên lạc với ạ? Cháu việc nhờ giúp.”
Quản gia suy nghĩ một lát, đưa cô đến một căn phòng ở gần cổng lớn, bấm một dãy điện thoại: “A lô, ba, cô La đến tìm, cô việc cần gặp .”
Ông đưa điện thoại cho La Tiếu: “A lô, Cảnh tam thiếu gia, việc nhờ giúp đỡ.”
Cảnh Vạn Bằng vốn đang họp với cấp , liền phất tay bảo họ ngoài , lúc mới : “Chuyện gì, thử xem.”
La Tiếu đem chuyện của sư phụ, sư nương đơn giản một , đó : “Đừng họ mất việc, nếu cái sống e là họ càng đến tìm sư phụ gây sự. Chỉ cần dọa bọn họ một chút, đừng để họ đến chỗ sư phụ, sư nương của gây rối nữa là .”
Cảnh Vạn Bằng xong, : “Hay là điều bọn họ khỏi Kinh Thị luôn?”
La Tiếu xoa trán suy nghĩ, : “Như động tĩnh lớn quá ? Sẽ gây phiền phức cho . Vả , cũng sợ lỡ chuyện gì, sư phụ, sư nương trách xen việc khác. chỉ mấy nhà đó đừng qua quấy rầy họ nữa là .”
Cảnh Vạn Bằng ở đầu dây bên tức giận : “Cô đây là ném vấn đề khó cho . Đã thể để họ rời khỏi Kinh Thị, mà vẫn cho họ dám đến gây sự. Vậy thù lao là gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-537-that-dung-la-qua-cau-rut-van.html.]
La Tiếu : “ mới để cho ông cụ một lọ viên dưỡng sinh đó.”
Cảnh Vạn Bằng cố ý : “Nghe ý của cô, nếu cầu việc, thì viên dưỡng sinh chắc cho ông cụ nhà ?”
La Tiếu thiếu chút nữa nghẹn họng, chút hổ: “Anh nghĩ nhiều thật, đúng là dân kinh doanh khác.”
Thấy cô nhóc vẻ tức, mới : “Được , chuyện . Mấy ngày nay sẽ giải quyết giúp cô, đảm bảo họ dám đến gây sự nữa.”
La Tiếu lúc mới vui vẻ: “Vậy cảm ơn Cảnh tam thiếu nhé. cúp máy đây.”
Nói xong, cô cúp máy thẳng thừng.
Đầu dây bên , Cảnh Vạn Bằng bật vì tức: “ là qua cầu rút ván mà.”
La Tiếu lấy từ trong túi hai lọ viên dưỡng sinh nữa, đưa cho quản gia đang chờ bên ngoài: “Phiền bác chuyển hai lọ cho ba nhà bác giúp cháu.”
Giải quyết xong việc, La Tiếu mới yên tâm, tâm trạng vui vẻ về phía trạm xe buýt.
Không ngờ, cách trạm xe xa, cô đụng hai chị em Hứa Ngọc Thanh và Hứa Thế Phàm. La Tiếu hỏi: “Hai thế ?”
Quần áo hai rõ ràng là lâu . Hứa Ngọc Thanh đường còn loạng choạng, trông như đang bệnh.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
La Tiếu về phía Hứa Ngọc Thanh: “Chị bệnh ?”
Hứa Ngọc Thanh thấy La Tiếu, cuối cùng thể gắng gượng nữa, trực tiếp ngất xỉu. Hứa Thế Phàm vội vàng đỡ lấy chị gái, lo lắng kêu lên: “Chị, chị! Chị tỉnh , đừng dọa em!”
La Tiếu sờ trán cô : “Chị sốt cao thế ?”
Hứa Thế Phàm mấy há miệng ngậm . Mớ chuyện tồi tệ trong nhà, thật hổ dám ngoài. Cậu chị gái bệnh, nhưng mấy ngày nay bọn họ cầu xin bao nhiêu họ hàng, mà một nhà nào chịu giúp đỡ. Bọn họ đều sợ vạ lây.