Buổi chiều, La Tiếu và Thạch Đầu trở về Cát Thị. Việc đầu tiên là đóng gói đồ đạc của Thạch Đầu gửi . Xong xuôi, Thạch Đầu liền tìm mấy bạn học thường ngày chơi để chào tạm biệt.
La Tiếu thu dọn xong đồ đạc mang , cô sân , phủ thêm một lớp màng nilon lên luống rau thơm và hành lá, đó đắp bạt cỏ lên . Lúc cô mới mang đồ cửa, đến con hẻm phía .
Việc buôn bán ở cửa hàng mặt tiền còn tấp nập hơn ngày thường, đặc biệt là rau củ tươi, đúng thật là kéo về bao nhiêu bán hết bấy nhiêu. Rau củ trong nhà kính ở ngoại thành Cát Thị mấy ngày nay cũng kịp thu hoạch, cho nên trong tiệm cũng dán thông báo nguồn cung dồi dào.
La Tiếu đưa một chìa khóa nhà cho Doãn Đông, nhờ dạo giúp đỡ chăm sóc đám rau sân , tối và những hôm thời tiết thì nhớ đắp bạt cỏ lên.
Còn đàn gà sân , ngày nào cũng nhớ giúp cô cho ăn. Cô còn dặn cái hũ sành ngoài cùng lán cám trộn sẵn, bảo cứ lấy cái đó cho gà ăn là .
Doãn Đông liên tục đảm bảo, nhất định sẽ chăm sóc giúp cô.
La Tiếu chỉ cái sọt mang tới: “Chỗ mấy con cá, trong tiệm các mỗi hai con, Tết thêm món mà ăn.”
Vừa lúc Hoắc Vũ Hạo cũng tới. La Tiếu : “Tối nay tàu hỏa . Chuyện ở đây giao cho . Nhớ phát lì xì cho công nhân trong tiệm.”
Hoắc Vũ Hạo : “Yên tâm , quên .”
Sau đó, móc từ trong túi một cuốn sổ nhỏ, đưa qua: “Đây là tiền hoa hồng đợt , chỉ là con ước chừng thôi. Cậu cầm mà dùng, đợi qua năm về, chúng sẽ quyết toán , lúc đó sẽ bù cho .”
La Tiếu nhận lấy cuốn sổ: “Được, nhận .”
khi mở cuốn sổ , cô cũng giật , ngờ việc kinh doanh của cửa hàng đến : “Sao nhiều thế ?”
Hoắc Vũ Hạo : “Tháng chạy qua mấy tiệm cơm mới mở, chúng cũng cung cấp rau tươi, hàng khô cho họ. Số lượng nhiều nên đương nhiên là kiếm nhiều.”
La Tiếu giơ ngón tay cái: “Lợi hại, xem đúng là duyên buôn bán thật.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-528-muon-muon-phong.html.]
La Tiếu lúc dặn Doãn Đông: “Giúp em trông nhà cẩn thận nhé. Nhà hàng xóm bên cạnh em dạo ồn ào quá, em sợ lúc em nhà, bọn họ tối trèo tường nhảy sang nhà em ở mất.”
Vốn chỉ là một câu đùa, nhưng Doãn Đông ghi tạc trong lòng. Ở cùng một con hẻm, chuyện nhà đó đương nhiên họ cũng . Mấy hôm , cô con gái gả nông thôn mang cả em chồng và bố chồng về.
Mấy ngày nay hàng xóm láng giềng bàn tán ngớt, là trong nhà ngày nào cũng cãi vã mấy , khiến hàng xóm khó chịu. Quan trọng nhất là mấy đứa trẻ mang về thì một chút ý tứ cũng .
La Tiếu dặn dò xong xuôi liền về nhà. Không ngờ chặn ở cổng. Người chặn cô ai khác chính là bà lão nhà họ Vương ở sát vách.
La Tiếu hỏi: “Thím Vương, chuyện gì ạ?”
Bà Vương La Tiếu : “La Tiếu, thím chuyện nhờ con giúp.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Lời thốt , La Tiếu thầm nghĩ: Không là đang nhắm tới căn nhà của đấy chứ.
Quả nhiên, câu tiếp theo bà Vương liền : “La Tiếu, là thế , mấy ngày nay chắc con cũng thấy nhà thím ồn ào. Con gái lớn nhà thím mang cả bố chồng và em chồng từ nông thôn về.
Trong nhà thật sự là đông quá, ở . Thím nghĩ, Tết năm nào con cũng ở đây đón Tết, thể cho nhà thím mượn nhà ở tạm một thời gian ? Đợi con về, thím sẽ bảo bọn họ dọn ngay.”
La Tiếu thầm nghĩ, đúng là nghĩ cái gì thì cái đó tới. cô nể bà . Hàng xóm xung quanh nhiều như , đây là nghĩ cô là con gái, da mặt mỏng dám từ chối ?
Chỉ tiếc là bà nhầm. Bản cô thói ở sạch, chứ sở thích cho mượn nhà. Hơn nữa, mấy ngày nay, bộ dạng lôi thôi của mấy đứa trẻ , La Tiếu thấy qua. Nước mũi chảy dài như sợi mì, hít hà sụt sịt, khi còn l.i.ế.m luôn, mà thấy ghê tởm.
La Tiếu : “Thím Vương, ngại quá, việc con giúp . Thím thử hỏi nhà khác xem .”
Bà Vương La Tiếu từ chối, vội : “Nhà con Tết cũng để ? Bọn họ ở cũng hỏng . Chúng hàng xóm bao lâu nay, con cũng thể keo kiệt quá .”