Thấy rõ đồ La Tiếu xách tay, nụ mặt bà thu : “Cháu đây là...?”
La Tiếu : “Bà Liễu, bà đừng hiểu lầm. Chuyện là thế ...”
Bà Liễu chồng, con trai, con dâu đều mất cả. Bây giờ chỉ còn bà và đứa cháu trai nhỏ sống nương tựa . bà Liễu là lòng tự trọng cao, bao giờ kể khổ với khác.
Trước đây, La Tiếu từng cuộc đối thoại của hai bà cháu bên bức tường rào, khiến cảm thấy ấm áp, nhưng cũng chút đau lòng. Cô liền nghĩ, nếu cơ hội thích hợp sẽ giúp đỡ họ một phen.
La Tiếu sợ bà Liễu nhận đồ, liền kể chuyện ở chợ rau lúc nãy: “Bà Liễu ơi, bọn cháu chỉ sợ rau củ để lâu còn tươi, cho nên...”
Bà Liễu mỉm thản nhiên: “Ta từng tuổi , lẽ nào . Cảm ơn ý của các cháu, thứ nhận.”
Sức khỏe của bà tự . Sau , đứa cháu trai nhỏ còn cần hàng xóm láng giềng giúp đỡ chăm sóc. Người thường , bán em xa mua láng giềng gần, quan hệ hàng xóm vẫn là giữ cho .
Từ nhà bà Liễu trở về, La Tiếu liền bếp phụ giúp sư nương.
Phùng Thục Mẫn thấy La Tiếu về tay , liền : “Bà nhận ?”
La Tiếu gật đầu: “Vâng, bà nhận ạ. Bà Liễu đúng là một lạc quan.”
Phùng Thục Mẫn : “Haizz, cũng dễ dàng gì. Bà công việc, dựa việc dán hộp giấy nuôi lớn cháu trai. Để lo cho cháu trai Liễu Nhạc Đào ăn học, bà sống tằn tiện, sức khỏe bây giờ cũng bằng nữa.
Trước đây nhà ai mang cho thứ gì, bà đều nhận, chỉ sợ thiếu nợ ân tình trả . Hơn nữa, bản bà cũng là lòng tự trọng cao. Hôm nay thể nhận đồ của con, lẽ một là phụ tấm lòng của con, hai cũng là vì tương lai của cháu trai.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
La Tiếu hỏi: “Bà Liễu còn nào khác ạ?”
Phùng Thục Mẫn lắc đầu: “Sau bọn ở nông trường, chỉ nhà bà cũng xảy chuyện, còn cụ thể thế nào thì rõ lắm. Sau , nếu thằng bé Nhạc Đào việc gì, con thể thì giúp nó một tay.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-522-doat-giai.html.]
La Tiếu gật đầu: “Vâng, con ạ.”
Cát Thị. Lục Nghị Thần đến đơn vị liền cảm thấy khí đúng. Bạch Thắng Lợi bước tới: “Nghị Thần, Phó Cục trưởng Thái cấp gọi lên chuyện. Cậu xem xảy chuyện gì ?”
Lục Nghị Thần : “Hôm qua xuống nông thôn phá án. Hôm nay mới đến, còn xảy chuyện gì.”
Vương Minh Cường tới: “Thường bờ sông, nào ướt giày. Với cái tính khoe khoang của vợ ông , rõ ràng là nhắm từ lâu .”
Tề Kiến Đông từ bên ngoài , thấy họ đang túm tụm, liền bước tới: “Người của tỉnh xuống đấy. thấy ở bên ngoài. Phó Cục trưởng Thái gặp chuyện đây.”
Bạch Thắng Lợi : “Thôi, thôi, việc . Mấy ngày nay đều việc cho nghiêm túc .”
Lục Nghị Thần liếc về phía lầu hai, mở ngăn kéo bắt đầu hồ sơ.
Đến giữa trưa lúc ăn cơm, cả cục như vỡ chợ, đều đang bàn tán chuyện Phó Cục trưởng Thái đưa cách ly thẩm tra.
La Tiếu ở Kinh Thị cũng hề nhàn rỗi. Mảnh đất cô ở Kinh Thị, nhờ Tiêu Cảnh Dục giúp đỡ, cũng lấy , hơn nữa còn lấy luôn cả cái hồ nhỏ bên cạnh.
Chờ đến khi cuộc thi Toán học kết quả, thì bên cô bắt đầu tuyển khai hoang. Vẫn giống như ở Cát Thị, nhân lúc trời đóng băng, cô tìm thôn dân gần đó giúp xới đất. Người đông thì sức mạnh lớn.
Cũng theo cách cũ, tiên khai hoang mười mẫu đất để dựng nhà kính, ngoài trồng rau trái mùa, còn trồng cả dâu tây. Để hai nhà kính để ươm hoa cỏ. Cô thu mua ít phân chuồng trong thôn để bón đất. Cây ăn quả thì trồng , đành trồng bộ lúa mì vụ đông, chờ mùa xuân năm mới trồng cây.
Trường học gọi điện bảo cô về một chuyến. Cô giao công việc bên cho Bành Minh Đống phụ trách. Sắp xếp thứ xong xuôi, La Tiếu trở về Cát Thị.
Lần giành giải nhất cuộc thi Toán, La Tiếu rạng danh, vẻ vang cho trường Nhất Trung Cát Thị. Bất kể là danh tiếng của trường danh tiếng của La Tiếu đều vang dội.
Trường học vì việc còn cố ý tổ chức một buổi họp thể giáo viên và học sinh để trao giải cho La Tiếu. Lãnh đạo thành phố hôm đó cũng đến trường thị sát công tác. Không ngờ, trong lãnh đạo đến cả Thị trưởng Cát Thị, Tô Tử Hào.