Bên , nhà họ Hoàng mà bọn Tiểu Diệp Tử nhắc tới, đang tụ một chỗ, mặt mày ủ ê, bàn tính xem bước tiếp theo nên thế nào.
Hoàng Ngọc Yến cứ rấm rứt. Hoàng mẫu dỗ dành nửa ngày cũng nín, liền mất hết cả kiên nhẫn: “Khóc lóc cái gì! Chẳng gì mày ? Cả nhà đang phiền lòng đây, mày còn lóc ngớt. Khóc nữa thì cút !”
Ông bố nhà họ Hoàng bà vợ đang phiền não, nên mới mất kiên nhẫn với cô con gái út. lúc , ông cũng thật sự tâm trạng nào mà dỗ dành ai. Ông đành mở miệng: “Ngọc Yến, đừng nữa. Cả nhà bây giờ đủ phiền , con cứ nữa càng phiền thêm. Thông cảm cho một chút .”
Hoàng Ngọc Yến nín , nhưng thỉnh thoảng vẫn thút thít vài tiếng.
Lúc , chị dâu thứ hai nhà họ Hoàng lên tiếng: “Ba, vợ chồng con lo, mà thật sự là bọn con khả năng. Con với Hoàng Mãnh cả năm trời cũng chỉ để dành ngót nghét một nghìn đồng. Lần là sáu vạn bạc, bọn con thật sự khả năng đó.”
Hoàng Mãnh, đang im bên cạnh, vợ huých cho một cái, cũng ngẩng đầu bố đang đối diện: “Vợ con cũng là lời thật. Nếu là vài nghìn đồng, em là em trai giúp một tay thì cũng giúp . bây giờ tiền thật sự quá lớn. Kể cả bọn con lấy mấy nghìn đồng tiết kiệm cũng giải quyết vấn đề. Bọn con cũng sống, con cái còn học. Tháng , em vợ con cũng sắp kết hôn, đều là những khoản tiêu tiền. Thật sự là giúp chị.”
Hoàng Ngọc Yến rống lên: “Anh hai! Đám đó , chỉ cho thêm ba ngày nữa thôi. Nếu trả tiền, bọn họ vẫn sẽ bắt em vợ cho thằng ngốc . Anh lo, là bức em tìm cái c.h.ế.t ?”
Chị dâu thứ hai nhà họ Hoàng cô em chồng liền vui: “Ngọc Yến, cô chuyện kiểu gì đấy? Tiền là cả chị cả vay, cô oán bọn ? Cô giỏi thì tìm bọn họ , đừng ở đây bắt nạt hai cô.”
Hoàng Ngọc Yến “Oa” một tiếng, lóc trong tuyệt vọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1796-toi-lai-co-mot-y-nay.html.]
Hoàng mẫu đè giọng, quát lên: “Câm miệng! Sợ hàng xóm thấy mà gào?”
Hoàng Ngọc Yến cũng nổi nóng: “Người chịu ấm ức là ! Khóc cũng cho ? Nếu đều mặc kệ, đến ngày đó con c.h.ế.t cho xong! Dù con c.h.ế.t cũng gả cho thằng ngốc đó!”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Hoàng mẫu tức giận trừng mắt: “Ngoài , mày chỉ bắt nạt nhà thôi ? Không thể động não một chút ?”
Hoàng Ngọc Yến gào lên: “Đến ba còn hết cách, con thì cách nào? Anh cả, chị cả đúng là quá đáng! Con hận bọn họ! Vĩnh viễn tha thứ!”
Ông Hoàng, nãy giờ vẫn im, lúc càng vui: “Câm miệng! Rốt cuộc chuyện là thế nào, chúng còn rõ. Biết bọn nó nỗi khổ gì thì ? Mày cần gì những lời khó như ?”
Hoàng Ngọc Yến bố : “Ba lúc nào cũng thiên vị! Anh cả, chị cả gây họa lớn như , ba thế mà còn bênh vực họ. Được! Con nữa! Ba cứ xem mà . Dù cũng đừng ép con. Ba mà ép con, con c.h.ế.t cho ba xem!”
Ông Hoàng con gái cho mất mặt ngay đông đủ nhà, cũng nổi giận: “Anh cả mày là con trưởng trong nhà, ngày thường đối xử với mày tệ. Mày cũng chút lương tâm chứ! Tao bênh vực bọn nó chỗ nào? Người còn thấy, tao như gì sai ? Hở là c.h.ế.t với chả sống! Mày thật sự sống nữa thì c.h.ế.t ngay ! Không ai cản! Tao với mày vẫn còn sống sờ sờ đây. Bọn mày hễ gặp chuyện là như . Lỡ tao với mày mà , bọn mày định trở mặt thành thù với hết ?”
Hoàng Ngọc Yến bố mắng một trận, nhấc chân định bỏ ngoài. Lúc , Hoàng mẫu giữ cô : “ một ý , cũng .”