Nghiên Nghiên vỗ lưng một cái: “Em đúng là lắm lời. Còn mau bưng đồ ăn .”
Tiểu Diệp Tử ôm lấy ngực, tỏ vẻ tổn thương nặng nề: “Này còn gả đấy, mà khuỷu tay hướng ngoài . Thật đau lòng quá.”
Tiểu Duệ tiến lên: “Nào, nhường đường. Sang một bên mà diễn kịch . Mẹ còn đang chờ ăn cơm kìa, em đừng ở đây cản đường.”
Tiểu Diệp Tử đưa cả hai tay lên ôm ngực: “Thật là hết thương nổi mà. Ngay cả cả cũng bắt đầu ghét bỏ . Thật tim tan nát.”
Lúc , Tiểu Dục cũng tới: “Anh hai, diễn xong đấy. Cẩn thận cơm ăn bây giờ.”
Tiểu Diệp Tử diễn nhập tâm, bộ dạng như mà , vươn ngón tay chỉ : “Các , các ... tất cả các đều bắt nạt ! Hừ...”
Mọi còn đang chờ tiếp, kết quả, phán một câu: “ ăn no sẽ tính sổ với các .”
Sau đó, nhanh nhẹn bưng hai đĩa thức ăn mất.
Mấy còn trong bếp , phá lên . là một tên dở .
Chờ đồ ăn dọn lên bàn đầy đủ, lục tục xuống, La Tiếu lúc mới hỏi: “Tiểu Duệ, lúc các con gặp chuyện gì ?”
Tiểu Diệp Tử lúc đang mải gặm xương, nên giành .
Chỉ Tiểu Duệ kể: “Lúc bọn con chơi bóng rổ xong, đường về đến ngã tư XX, thì đụng Hoàng Ngọc Yến, học lớp bên cạnh bọn con. Cô đang lôi , phía còn một đám theo. Đã gặp thì thể giúp, nên bọn con tiến lên hỏi một câu. Hóa là cả và chị dâu ruột của Hoàng Ngọc Yến ở bên ngoài lừa tiền . Bây giờ hai vợ chồng đó trốn mất, nên nhà liền tìm đến nhà họ Hoàng. nhà họ Hoàng lấy tiền để trả. Nhà một con trai sốt cao, cháy hỏng não, 30 tuổi mà vẫn cưới vợ. Bọn họ liền , nếu trả tiền, thì để Hoàng Ngọc Yến gán nợ, về vợ cho thằng con trai ngốc nhà họ.”
La Tiếu ba con trai: “Cho nên, các con liền đ.á.n.h với đám đó?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1795-cac-con-da-gap-phai-chuyen-gi.html.]
Tiểu Dục : “Còn tại hai con . Con chuyện cứ báo cảnh sát là . hai cứ nhất quyết cho đám một bài học, nếu sợ chúng nó đến nhà họ Hoàng bắt .”
La Tiếu xong lời , sắc mặt trầm xuống.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Tiểu Dục sợ ánh mắt c.h.ế.t của hai: “Kỳ thực, bọn con tay , mà là đám . Chúng bọn con xen chuyện của khác, xông lên đẩy hai con. Sau đó là đ.á.n.h luôn. Con với cả cũng thể hai đ.á.n.h , nên cùng xông lên.”
Lục Nghị Thần “Hừ” một tiếng: “Luyện võ bao nhiêu năm như , mà còn để t.h.ả.m hại thành cái bộ dạng đó. Thật mất mặt.”
Tiểu Duệ lúc giải thích: “Cái thật sự của bọn con. Một đám đang đ.á.n.h , cũng là ai ném đất cát, nên mới thành bộ dạng đó.”
La Tiếu : “Cứu là sai. cũng chú ý phương pháp việc. Rõ ràng đồn công an ở ngay gần đó, tại họ cầu cứu? Các con nghĩ đến chuyện đó ?”
Tiểu Diệp Tử xong lời , dừng luôn động tác gặm sườn: “Lẽ nào... đám đó vai vế lớn, ai dám quản?”
La Tiếu xong, mở miệng nữa, mà gắp thức ăn, ăn cơm.
Tiểu Diệp Tử lau tay: “Anh cả, Tiểu Dục, là... chúng gây phiền phức cho gia đình đấy chứ?”
Lục Nghị Thần mấy đứa con trai , trong lòng chút vui mừng. Mấy đứa trẻ trong nhà bao giờ ỷ thế lực của và vợ , để bắt nạt khác gây chuyện thị phi. Chúng cũng bao giờ khoe khoang chuyện gia đình mặt ngoài.
Lục Nghị Thần ho khẽ một tiếng: “Ăn cơm . Cho dù gây chuyện thật, thì đó cũng là các con thấy việc nghĩa tay. Chỉ cần các con gì sai, thì ai tới đây chúng cũng sợ.”
Ba em ba , cũng thở phào nhẹ nhõm. nghĩ đến việc thể vì giúp khác mà gây phiền phức cho gia đình, trong lòng vẫn chút thoải mái.