Lạc Thần thở phào một : “Cuối cùng cũng thông minh một .”
Nghiên Nghiên lườm : “Ý gì đây, chê tớ ngốc ?”
Lạc Thần vội xua tay: “Ý tớ là chậm tiêu trong chuyện tình cảm. Tớ biểu hiện rõ ràng như , theo đuổi lâu thế mà cho tớ chút phản hồi nào, tớ sốt ruột c.h.ế.t .”
Nghiên Nghiên Lạc Thần: “Cậu nghiêm túc đấy ?”
Quả hổ danh là chị em song sinh, ngay cả câu hỏi cũng y hệt .
Lạc Thần gật đầu: “Ừ, tớ thích từ lâu lắm , chỉ là dám thể hiện ngoài, tớ sợ bố đuổi theo đ.á.n.h tớ.”
Nghiên Nghiên : “Thế giờ sợ đ.á.n.h nữa ?”
Lạc Thần bật : “Chẳng là vì lớn . Tớ mà bày tỏ tâm ý, lỡ khác cướp mất thì tớ c.h.ế.t .”
Nghiên Nghiên Lạc Thần: “Chuyện ... để tớ suy nghĩ một chút , trả lời .”
Lạc Thần gật đầu: “Được, nhưng đừng bắt tớ đợi lâu quá nhé, ?”
Nghiên Nghiên bật : “Cái đó thì... khó lắm.”
Hai chuyện xong, liền sân. Nghiên Nghiên lên tiếng: “Nếu vội về thì đón Tiểu Diệp Tử bọn họ cùng tớ , chắc giờ Nguyệt Nguyệt với Kỳ Quân Thụy cũng qua đó .”
Lạc Thần : “Đi thôi, tớ sẵn lòng.”
Lúc hai lấy ô thì chỉ còn đúng một cái. Lạc Thần : “Cậu cầm che , tớ là con trai, chút tuyết nhằm nhò gì.”
Nghiên Nghiên cầm ô thấy ngại nếu dùng một , thế là cả hai cứ thế trong tuyết. Ra khỏi cổng bao xa, Lạc Thần liền cầm lấy ô từ tay cô, mở bung .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1778-cac-nguoi-nhu-the-nao-gap-go.html.]
Cậu che ô lên đầu cả hai: “Thế chẳng . Tuyết càng lúc càng lớn, cẩn thận kẻo cảm lạnh.”
Hai sóng vai bước , trong lòng mỗi đều như hươu con chạy loạn, thỉnh thoảng trộm liếc đối phương. Những cô mới yêu đúng là đáng yêu thật.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Khi họ đến nơi, lúc cổng trường mở . Họ thấy Kỳ Quân Thụy và Nguyệt Nguyệt đang cách đó xa, hai đang vui vẻ.
Nghiên Nghiên hiểu ngay. Bảo mà... thì là thế. Cô liếc Lạc Thần bên cạnh, bất giác mỉm .
Ba em Tiểu Diệp Tử khỏi cổng liền thấy chị Hai và Kỳ Quân Thụy gần đó, xa hơn một chút là chị Cả và Lạc Thần.
Ba em , lập tức hiểu tình hình. là chị em song sinh, đến cả chuyện tìm đối tượng cũng đồng bộ một cách thần kỳ.
Ba đứa hỏi thẳng, chỉ Tiểu Diệp Tử lên tiếng: “Tình hình thế nào đây, các chị đều tới hết ?”
Nguyệt Nguyệt và Kỳ Quân Thụy Nghiên Nghiên và Lạc Thần cũng đến. Nguyệt Nguyệt : “Tuần chị hứa đến đón các em còn gì, chị đây là giữ lời hứa đấy nhé.”
Tiểu Diệp Tử : “Vâng, em , các chị đều là những chị giữ lời hứa.”
Nghe câu , Nguyệt Nguyệt liền quanh, lúc mới thấy chị gái và Lạc Thần đang cách đó xa. Chỉ cần một cái liếc mắt, cô cũng hiểu , hóa là chuyện như . Cô liền bật với Nghiên Nghiên.
Nghiên Nghiên vẫy tay với họ: “Đi thôi, tuyết rơi lớn thế , còn chờ gì nữa?”
Tiểu Diệp Tử lanh lợi, liền đưa chiếc ô chị Hai đưa cho sang cho Nghiên Nghiên: “Chị Cả, em với Lạc Thần che chung một cái, chị tự che một cái , đừng để ướt hết .”
Nghiên Nghiên liếc Tiểu Diệp Tử đầy tán thưởng: “Đi thôi, về nhà mau.”
Lục Nghị Thần về đến nhà, còn bước cửa tiếng các con ngoài sân. ngờ lúc , ngoài năm đứa con của , ông còn thấy cả Lạc Thần và Kỳ Quân Thụy, bất giác chau mày.
Ông lên tiếng hỏi: “Sao các cháu gặp ở đây?”