Lục Nhiên cũng vẻ mặt đầy ngạc nhiên về phía : “Mẹ, đây là tình huống gì ạ?”
Bà Vương Tiểu Hân bưng lên, nhấp một ngụm nhỏ: “Sao nào, con chê đồng ý nhanh quá ? Hay là để từ từ nhé?”
Lục Nhiên nũng, ôm lấy cánh tay bà Vương Tiểu Hân: “Mẹ, đừng mà. Mẹ mà thu hồi mệnh lệnh ban , con đến ba mươi tuổi cũng gả , chừng thành hàng tồn trong tay ba mất.”
Nghiên Nghiên cô chị họ, : “Chị Nhiên Nhiên, chị yên tâm . Đến lúc đó chừng bác cả tổ chức một buổi tuyển rể công khai cho chị, ai trả giá cao thì .”
Nhiên Nhiên xong, bật dậy đuổi theo Nghiên Nghiên, xong co cẳng chạy mất.
Hai chị em đùa giỡn bên ngoài một lúc lâu mới chịu về.
Nhiên Nhiên cũng từ Nghiên Nghiên, hóa mấy ngày nay cả nhà Thiên Thủy, là để tìm hiểu tình hình nhà họ Chu. Lúc mới màn kịch ngày hôm nay. Chu Lỗi xem như qua ải.
Tuy cô cảm thấy ba như chút thỏa đáng, nhưng suy cho cùng cũng là vì .
Lần , cả chú thím và các em đều cùng một chuyến. Họ vì ai chứ? Chẳng là vì cô ? Có một gia đình như , cô thực sự cảm động, trong lòng vô cùng ấm áp.
Sự việc cứ thế quyết định. Lúc khỏi nhà hàng, Chu Lỗi và Lục Nhiên ở cùng. Chu Lỗi lén nắm lấy tay Lục Nhiên: “Bây giờ là danh phận . Sao cứ cảm thấy cứ lâng lâng thế nào .”
Lục Nhiên cố tình đả kích: “Vẫn chốt hạ , bất cứ lúc nào cũng thể đổi đấy. Anh cứ liệu mà giữ .”
Chu Lỗi nắm c.h.ặ.t t.a.y Lục Nhiên: “Ngày vui thế , em thể dội nước lạnh một ? Cứ để bay bổng thêm một lúc nữa .”
Lục Nhiên gương mặt vì uống nhiều rượu mà chút ửng hồng: “Anh mà còn buông , bố vợ sắp phun lửa đến nơi kìa.”
Chu Lỗi , vội ngẩng đầu lên phía , liền thấy ông Lục Nghị Tuyên đang chằm chằm họ. dù , vẫn buông tay Lục Nhiên , chỉ là lòng bàn tay bắt đầu căng thẳng, túa mồ hôi: “Chú , chú chuyện gì với cháu ạ?”
Ông Lục Nghị Tuyên gọi một góc, vài câu, đó vỗ vỗ vai , lúc mới kéo Lục Nhiên lên xe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1748-tuyen-re-cong-khai-ai-tra-gia-cao-thi-duoc-tac-gia-xuan-quang-man-vien.html.]
Lục Nhiên nhỏ giọng hỏi: “Ba, ba gì với Chu Lỗi thế?”
Ông Lục Nghị Tuyên liếc cô con gái rượu: “ là con gái lớn giữ mà. Ba còn thể ăn h.i.ế.p nó chắc?”
Lục Nhiên vội vàng nịnh nọt: “Trong lòng con, đương nhiên ba là quan trọng nhất .”
Mặc kệ lời là thật giả, ông Lục Nghị Tuyên xong cũng thấy vui vẻ.
La Tiếu thấy Chu Lỗi uống ít: “Cháu chứ? Vừa tiện đường, thím cho cháu nhờ một đoạn.”
Chu Lỗi gật đầu: “Vậy cháu cảm ơn thím ạ.”
Bà Vương Tiểu Hân thấy Chu Lỗi lên xe của vợ chồng La Tiếu, trong lòng cũng coi như yên tâm. Uống nhiều như , thật sự chút yên tâm. Bây giờ là con rể chuẩn của nhà , xem như một nhà .
Lục Nhiên theo ánh mắt của , bật : “Đãi ngộ lập tức khác hẳn nhỉ.”
Bà Vương Tiểu Hân lườm cô con gái: “Con đúng là hời còn khoe mẽ.”
Lục Nhiên hì hì, nũng: “Con cảm ơn ba vì tất cả những gì cho con.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Lúc nhà họ Chu nhận điện thoại của con trai thì là 10 giờ đêm. Cả nhà một phen hoảng hốt.
Vì trong nhà vẫn lắp điện thoại, nên chạy sang nhà thôn trưởng để nhờ. Ai nấy đều chạy đến thở hổn hển: “A lô, Lỗi Tử ? Sao muộn thế còn gọi về nhà?”
“Ba, bố bạn gái con đồng ý chuyện của chúng con . Bảo con báo cho nhà sắp xếp thời gian lên Kinh Thị bàn chuyện cưới hỏi ạ.”
“Thật ? Đây là... gặp mặt thông gia ?”
“Thật đấy ba. Chuyện con thể lừa ba .”
“Vậy thì quá ! Thế là cuối năm các con kết hôn luôn ?”