La Hạo Thiên chỉ phòng nghỉ bên ngoài: “Hai cháu đó đợi một lát, ông sắp tan , chúng cùng về nhà.”
Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt ngoan ngoãn gật đầu, Nguyệt Nguyệt xua tay: “Ông cứ bận ạ, vội .”
La Hạo Thiên văn phòng tiếp tục công việc.
Nghiên Nghiên dậy, đến bên cửa sổ: “Nguyệt Nguyệt, xuống xưởng dạo một vòng ?”
Nguyệt Nguyệt cũng bên cửa sổ: “Thôi, cứ ngoan ngoãn ở đây chờ ông ngoại tan , đừng gây thêm chuyện gì nữa.”
Nghiên Nghiên chỉ bên trong văn phòng: “Lúc nãy hình như ông ngoại đang huấn thị thì , may mà xông thẳng , thì mất mặt c.h.ế.t.”
Hai cô bé đợi ở đó hơn nửa giờ, La Hạo Thiên lúc mới cầm cặp da : “Nghiên Nghiên, Nguyệt Nguyệt, nào, về nhà thôi.”
Một quan hệ khá với La Hạo Thiên đuổi theo hỏi: “Xưởng trưởng La, đây là hai cô cháu ngoại sinh đôi nhà ông đấy ?”
“ , xinh ? Hai cháu ngoại của đều là sinh viên cả đấy, một đứa Bắc Đại, một đứa Bắc Ngoại. Thế nào, giỏi giang chứ?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Người nọ xong liền giơ ngón cái: “Giỏi thật, giỏi thật! Đã là tài nữ mà còn xinh thế , thằng nhóc nào phước đây?”
La Hạo Thiên toe toét: “Giờ cái còn sớm quá, cháu ngoại còn nhỏ mà, bây giờ việc học là chính.”
Chờ La Hạo Thiên đưa hai cháu ngoại rời khỏi nhà máy, phía bắt đầu bàn tán: “Hai cô cháu ngoại nhà xưởng trưởng La trông xinh thật đấy.”
“Vừa nãy rõ nhé, xưởng trưởng La bảo cả hai đều là sinh viên, một đứa Bắc Đại, một đứa Bắc Ngoại. Thật đáng hâm mộ.”
“Có gì lạ , mấy con nhà xưởng trưởng La ai mà chẳng học đại học. Con cháu đỗ đại học là chuyện thường.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1733-that-dang-ham-mo.html.]
“Gì mà ‘học’ đại học, nhà ông ai cũng học trường xịn cả đấy. Chẳng qua nhà xưởng trưởng La thích phô trương thôi, mấy con của ông giờ ai cũng vị thế cả .”
“Mấy hôm , còn con dâu nhà họ Tôn ở khu tập thể , con gái nhà xưởng trưởng La mới lên phó viện trưởng đấy. Chưa tới 40 tuổi lên phó viện trưởng, đúng là lợi hại.”
“Việc . Người nhà xưởng trưởng La kín tiếng thật.”
“Không bà Ninh Tuyết Linh giờ sống nhỉ. Thấy mấy đứa con thành đạt thế , hối hận .”
“Nghe Ninh Tuyết Linh giờ xe lăn , sinh hoạt đều hầu hạ.”
“ là ông trời mắt.”
“Nghe bảo mấy đứa con cũng tìm cho bà một bảo mẫu, còn sắp xếp cho một căn nhà lớn để ở, chỉ là nếu việc gì thì ai qua thôi.”
“Còn lo cho bà như thế là lắm . Phải khác á, sợ còn chẳng thèm đoái hoài, coi như là xong. Cái loại ích kỷ bạc bẽo như thế, đúng là hiếm thấy đời.”
La Hạo Thiên đưa Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt về đến nhà thì Cố Thiến Như xong cơm. Nào là thịt bò xào, đậu hũ chiên giòn, tôm rim, thịt ba chỉ xối mỡ, cá éc, canh sườn bí đao, còn cả một đĩa nộm thập cẩm.
Vào cửa rửa tay xong là cả nhà bàn ăn. Nghiên Nghiên ôm cổ Cố Thiến Như: “Bà ngoại là nhất! Cháu nhớ đồ ăn bà nấu c.h.ế.t .”
Cố Thiến Như đưa tay xoa trán cháu: “Muốn ăn đồ bà ngoại nấu thì bà tin là thật, chứ bảo bà ngoại là nhất thì bà tin .”
Nguyệt Nguyệt nể nang: “Bà ngoại sáng suốt quá!”
Bữa cơm diễn vô cùng ấm áp. Cố Thiến Như thích nhất là những lúc bọn trẻ nghỉ về thăm, dù là ai về, bà cũng đều tỉ mỉ chuẩn đồ ăn.
Mấy năm nay, quan hệ của bà với bọn trẻ cũng , ngoài cứ như ruột thịt chẳng khác gì. Cố Thiến Như hưởng thụ cảm giác , mà còn mệt.