La Tiếu lấy lọ hoa bệ cửa sổ đưa cho Quý Lâm: "Sao tự nhiên mang hoa đến cho tớ thế?"
Quý Lâm bĩu môi: "Vốn định mang cho con bé ngắm cho vui, ai ngờ bệnh nhân giường bên cạnh dị ứng phấn hoa, đành mang sang đây cho hưởng sái ."
La Tiếu thuận miệng hỏi: "Chuyện chị chồng thế nào ?"
Quý Lâm thở dài: "Chị bảo tuy trong lòng ấm ức nhưng vì hai đứa con nên đành nhắm mắt ngơ cho qua chuyện."
La Tiếu rót nước cho bạn: "Phụ nữ là thế mà, ai chẳng vì con."
Quý Lâm ngập ngừng một lúc cũng kể: "Mấy hôm Quý Vĩ điều tra phụ nữ , hóa cô ly hôn . Quý Vĩ lo lắm, sợ cô chủ động tấn công."
"Thế rể thái độ thế nào?"
"Tất nhiên là chối bay chối biến, bảo hôm đó chỉ là bạn bè trêu đùa thôi, gì quá giới hạn cả."
"Thế thì thôi, chị chồng cũng nghĩ thông , còn lo gì nữa?"
"Nói thì dễ lắm. Tớ đương nhiên mong chị yên . hôm nay tớ sang lấy quần áo cho chị thì gặp ả từ nhà chị . Cậu bảo tớ lo ?
Lúc tớ , rể tớ cứ lảng tránh ánh mắt tớ, bảo cô đến thăm hỏi xem khỏi . Lại còn bảo cô nếu vì cô thì chị đánh. Chẳng là đến thăm thật cố tình chọc gậy bánh xe nữa.
Hơn nữa, ai hai họ lén lút gặp . Chuyện như quả b.o.m nổ chậm , nếu giải quyết triệt để thì gia đình sớm muộn cũng tan nát."
"Biết đúng như rể thì , cứ nghĩ tích cực lên chút."
"Tớ cũng nghĩ lắm chứ, nhưng cái ánh mắt khiêu khích của ả khi tớ khiến tớ thể nào nghĩ ."
Quý Lâm than vãn một hồi mới về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1692-giup-ta-tra-nguoi.html.]
La Tiếu nốt việc cũng đến giờ tan tầm.
Thu dọn đồ đạc, cô lái xe về khu tập thể. Chẳng hiểu hôm nay cứ uể oải, chẳng nấu nướng gì. Cô cắm nồi cơm điện, kho một nồi thịt phòng nghỉ.
Lục Nghị Thần về đến nhà thấy cơm chín, nồi thịt kho liu riu lửa thơm phức nhưng chẳng thấy vợ .
Vào phòng ngủ thì thấy cô đang giường.
Nghe tiếng bước chân, La Tiếu mở mắt: "Thần ca, về ?"
Lục Nghị Thần xuống mép giường, đưa tay sờ trán cô: "Sao thế em? Khó chịu ở ?"
La Tiếu vươn tay , Lục Nghị Thần liền kéo cô lòng: "Có chuyện gì kể nào?"
La Tiếu rúc n.g.ự.c : "Hôm nay hai gọi điện bảo ông cụ Cảnh mất . Em gọi cho Cảnh Vạn Bằng, giọng buồn lắm.
Tự nhiên em nhớ đến ông ngoại, nghĩ đến ông bà nội, sư phụ sư nương, cả hai bác Dung nữa. Họ đều lớn tuổi cả , cũng sẽ ngày như thế... Em thấy buồn quá."
Lục Nghị Thần ôm chặt lấy vợ: "Ai cũng trải qua quy luật sinh lão bệnh tử thôi em, kể cả chúng . Em buồn hiểu, nhưng chính vì thế chúng càng trân trọng hiện tại, sống vui vẻ mỗi ngày."
Thấy cô vẫn buồn thiu, đùa: "Nếu ai cũng sống mãi c.h.ế.t thì trái đất chật ních mất, đến chỗ cũng chẳng còn ."
Tưởng tượng cảnh tượng đó, La Tiếu bật .
Thấy vợ , nũng nịu: "Vợ ơi đói , thịt kho ăn em?"
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
La Tiếu dậy: "Em cho thêm nấm và rau nữa là ăn ngay đây."