Lục Nghị Thần đặt đũa xuống, bộ rửa tai lắng , chỉ La Tiếu : "Nếu công ty của Phương Thế Lương trúng thầu, em sẽ trích một khoản tiền lớn xây dựng trung tâm hoạt động kiểu sân vườn ở đó."
"Tốt thì , nhưng cái phần thưởng cho ."
"Khu đó hai căn nhà nhỏ của chúng mà, xây dựng xong xuôi, cũng là hưởng lợi còn gì."
"Em đúng là đồ lừa đảo, mừng hụt."
La Tiếu giận, chỉ nhàn nhạt tiếp: "Cuối tháng , em định về Trùng Khánh. Vợ chồng cũng cùng nhé? Tiện thể về thắp hương cho ông bà ngoại. Em định đưa cả bọn trẻ nữa."
Lục Nghị Thần gật đầu: "Được, nếu việc gì đột xuất thì cùng , cũng lâu về thăm quê."
Tại khu tập thể xưởng cơ khí, Cố Thiến Như và La Hạo Thiên cũng đang dùng bữa tối.
Cố Thiến Như lơ đãng gắp thức ăn, mãi mới ngẩng đầu chồng: "Hạo Thiên , cuối tháng ông sắp xếp thời gian ? về Trùng Khánh một chuyến."
"Được chứ, sẽ sắp xếp công việc thỏa, nhất định sẽ cùng bà."
"Thế mới chứ. À, cũng chuyện với Tiếu Tiếu . Con bé bảo đến lúc đó sẽ đưa cả bọn trẻ cùng, tiện đường ghé về thắp hương cho cha ."
La Hạo Thiên tin mấy đứa cháu ngoại cũng thì hào hứng hẳn: "Thế thì chuyến đông vui ."
Cố Thiến Như chồng ướm lời: "Ông bảo nên hỏi Húc Ngôn và mấy đứa xem rảnh , rủ cùng luôn cho vui?"
La Hạo Thiên vợ liền bật : "Bà cứ gọi , nếu tụi nó sắp xếp thời gian thì chắc chắn sẽ cùng bà thôi."
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1688-nang-dau-nguoi-day-la-tai-khen-ta.html.]
Cố Thiến Như tươi rói: "Cảm ơn ông, Hạo Thiên."
Ông hiểu vợ nhân dịp đưa cả con cháu về thăm quê, để những ở đó thấy bà giờ đây con đàn cháu đống, cuộc sống viên mãn, hạnh phúc thế nào.
Nghĩ , ăn cơm xong ông liền đến văn phòng gọi điện cho bốn con trai, thông báo kế hoạch và giục họ cố gắng sắp xếp thời gian đưa cả gia đình cùng, coi như một chuyến du lịch đại gia đình.
Tính ông vốn dứt khoát, là ngay. Sau khi nhận câu trả lời đồng ý của cả bốn con, ông vui vẻ cúp máy.
Ở Vân Nam, vợ chồng ông bà Dung những ngày vui chơi thỏa thích. Sắp trở về Kinh Thị, trong đoàn rủ mua đặc sản về quà.
Hướng dẫn viên đưa đoàn đến một khu chợ sầm uất. Hàng hóa bày la liệt, đủ chủng loại khiến ai nấy đều hoa cả mắt.
Mỗi vùng miền những đặc sản riêng. Ông Dung chọn mua ít t.h.u.ố.c lá sợi loại ngon về biếu bạn bè. Bà Dung thì mua nhiều bánh hoa tươi, mứt mơ thủ công, giăm bông Tuyên Uy và cả nấm rừng phơi khô.
Sau đó, hai ông bà còn ghé trung tâm bách hóa lớn bên cạnh, mạnh tay mua hẳn sáu bộ ấm gốm Tử Sa Kiến Thủy. Loại gốm nổi tiếng cứng như thép, sáng như nước, nhuận như ngọc, tiếng vang như khánh, chế tác tinh xảo, giá trị sử dụng giá trị nghệ thuật cao, khiến hai ông bà mê tít.
Chưa hết, họ còn mua cho mỗi thành viên trong nhà một miếng ngọc bội. Vì sợ mua hàng giả nên ông bà chọn mua ở cửa hàng chính quy uy tín. Sự hào phóng của hai vị khách lớn tuổi khiến nhân viên bán hàng vui mừng mặt.
Đến giờ tập trung sân bay, bà Điền đống đồ lỉnh kỉnh của ông bà Dung liền trầm trồ: "Chị Dung , chị mua nhiều đồ thế!"
Bà Dung đáp: "Đi chơi xa một chuyến, cũng chút quà cho con cháu ở nhà chị ạ, chủ yếu là lấy cái khí vui vẻ thôi."
Chỉ trong vòng hai tiếng đồng hồ mua sắm, hai ông bà tiêu tốn một khoản kha khá tiền riêng. Thẻ ngân hàng La Tiếu đưa, ông bà chẳng đụng đến đồng nào. Tiền tiết kiệm của ông bà giữ cũng chẳng để gì, chi cho con cháu thì ông bà chẳng tiếc bao giờ.