La Tiếu cúp máy thì nhận điện thoại của bà Dung từ tận Vân Nam xa xôi gọi về.
"A lô, ai đấy ạ?"
"Tiếu Tiếu , đây."
"Mẹ ạ! Bố chơi vui ?"
"Vui lắm con ạ. hướng dẫn viên bảo mấy hôm ở Kinh Thị mưa to lắm hả con? Mẹ lo quá nên gọi về hỏi thăm."
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
"Vâng, mưa to một trận, nhưng giờ tạnh ráo ạ, thứ trở bình thường . Bố đừng lo lắng nhé. Ở bên đấy thế nào ạ?"
"Tuyệt lắm con ạ! Phong cảnh , kiến trúc lạ mắt, phong tục tập quán cũng thú vị. Người dân ở đây chỉ mà còn hiếu khách nữa. Có điều bố tiếng địa phương thạo lắm nên cũng gặp vài chuyện dở dở ."
"Bố thấy vui là bọn con yên tâm . Bên đó chênh lệch nhiệt độ ngày đêm lớn, bố nhớ mặc thêm áo ấm, giữ gìn sức khỏe nhé."
"Ừ, . Mấy hôm nữa là về , bố sẽ mua quà ngon về cho các con."
"Vâng, bọn con ở nhà đợi quà của bố ạ."
Vừa cúp điện thoại của bà Dung thì tắt bếp, đúng lúc đó Lục Nghị Thần cũng về đến nhà.
"Vợ ơi, nấu món gì mà thơm nức cả sân thế ?"
"Em hầm gà đấy, tẩm bổ cho . Mấy hôm nay chắc ăn uống linh tinh chứ gì?"
"Thì bận quá mà em."
Nhìn mâm cơm thịnh soạn dọn sẵn, cảm thán: " là chỉ vợ mới hiểu nhất."
"Gớm, dạo mồm miệng dẻo quẹo, ăn mật ong mà khéo nịnh thế?"
"Nịnh mà nịnh, lời gan ruột của cả đấy."
"Thôi , gì cũng đúng hết. Mau rửa tay ăn cơm."
"Không , em rõ ràng , em chán mà thái độ thế?"
"Ai bảo chán ? Em chỉ thấy dạo lời đường mật hơn bình thường nên thắc mắc tí thôi."
"Thì con gái bảo khô khan quá, lãng mạn, xúi nhiều lời ý cho em vui."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1687-de-nguoi-khong-co-mat-thay.html.]
"À, hóa là do con gái xúi giục, chứ chẳng thật lòng chứ gì?"
"Ơ kìa, em vặn vẹo thế?"
"Thì chính bảo nếu con gái thì cũng chẳng còn gì."
"Này, chúng thể lý lẽ một chút ?"
"Không thích."
"Được , thích thì thôi. Ai bảo em là vợ , em vô lý thì vẫn cứ yêu."
Lục Nghị Thần xới cơm, xuống cạnh La Tiếu: "Tiếu Tiếu , đúng là quen mấy lời ngọt ngào, nhưng nghĩa là với em. Anh hỏi thật nhé, em thích thế ?"
La Tiếu thẳng mắt Lục Nghị Thần, định trêu vài câu nhưng thấy vẻ mặt nghiêm túc của , cô cũng nghiêm túc đáp : "Thích, nhưng mà quen lắm."
"Thế thì sẽ nhiều hơn, dần dần em sẽ quen thôi."
Hai vợ chồng cụng trán , cùng bật hạnh phúc.
La Tiếu đẩy nhẹ : "Thôi ăn nhanh kẻo nguội. Lúc nãy gọi điện về đấy."
"Có chuyện gì em?"
"Mẹ tin bên mưa to nên lo lắng gọi về hỏi thăm thôi."
Nhắc đến trận mưa, cả hai đều trầm xuống một chút. La Tiếu : "Công ty của Phương Thế Lương cũng tham gia đấu thầu dự án cải tạo khu phố cổ ."
Lục Nghị Thần gật đầu: "Quy mô công ty giờ cũng lớn, tài chính hùng hậu, chắc chắn là đủ tư cách tham gia ."
"Ừ, mấy năm nay 'Cẩm Trình' phát triển nhanh thật. Phải công nhận là mắt , tìm mấy quản lý trung thành năng lực."
"Vợ ơi, em đang khen đấy ?"
"Thế ?"
"Anh giỏi thế thì thưởng gì ?"
"Có chứ, ?"