Lục Nghị Thần cưng chiều hôn lên trán nàng: “Không thể ngủ nữa, nếu tối em ngủ , nấu cho em chè trôi nước rượu nếp, em dậy nếm thử xem thích .”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
La Tiếu bật : “Em , lo lắng.”
La Tiếu ôm lấy Lục Nghị Thần, kể tình hình của bệnh : “Thần ca, đây là đầu tiên em thấy một thương đáng sợ như từ khi nghề, cũng là bệnh nhân đầu tiên em cứu .
Thật sự là vết thương của quá nặng, mổ bao lâu chảy máu, thật sự là thể cứu vãn , chúng cố hết sức .”
Lục Nghị Thần nhẹ nhàng vuốt tóc nàng: “Có lẽ đối với , như là một sự giải thoát, lẽ m.á.u lạnh một chút, đối với nhà cũng là một sự giải thoát, dù may qua đời, nhà nhất thời khẳng định là thể chấp nhận , đau khổ.
với vết thương nghiêm trọng như , cho dù hồi phục cũng thể tự chăm sóc bản , hoặc là thể tự chăm sóc, về lâu dài đối với nhà và bệnh nhân cũng là một loại gánh nặng và tra tấn.”
La Tiếu dụi đầu n.g.ự.c Lục Nghị Thần gật gật: “Thần ca, những điều em đều hiểu, chỉ là trong lòng chút khó chịu.”
Lục Nghị Thần dậy, ôm nàng lòng: “Đồng nghiệp của em đúng, các em là thần, chỉ là từ đến nay em quá thuận lợi, chút chấp nhận thất bại, nhưng ca phẫu thuật các em cũng thành công, ?
Về phần vẫn cứu , đó là vì vết thương của quá nặng, chứ vì y thuật của em .”
La Tiếu gật đầu: “ , đúng, là em chút cố chấp .”
(Nguồn Hố Truyện www.hotruyen1 .com)
Lục Nghị Thần : “Nào, đừng nghĩ những chuyện đó nữa, mau tới nếm thử chè trôi nước rượu nếp nấu .”
La Tiếu đưa tay định nhận lấy bát, Lục Nghị Thần tránh : “Hôm nay để đút cho em ăn, đích phục vụ bà xã.”
La Tiếu bật : “Lời mà kỳ cục quá, sợ khác chê .”
Lục Nghị Thần múc một muỗng, gạt ngang miệng bát cho bớt đầy: “Vợ chồng già , kỳ cục cái gì, với ở đây cũng khác, dù thì tình nguyện hầu hạ vợ , ai cũng xen .”
La Tiếu há miệng ăn một miếng: “Đừng nữa, hương vị chuẩn, món còn ngon hơn .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1654-co-phai-la-co-doi-sach.html.]
“Em thích là , sẽ cho em ăn thường xuyên.”
“Thứ thỉnh thoảng ăn một thì ngon, ăn nhiều cũng ngán.”
“Tiếu Tiếu, nhân mấy ngày nay em vẫn còn nghỉ, là hai chúng về khu nhà tập thể ở mấy hôm , mang theo mấy cái đuôi nhỏ , chỉ hai chúng , cũng qua mấy ngày thế giới hai .”
“Được thôi, mà với bọn nhỏ, chúng nó ý kiến thì em cũng .”
(Nguồn Hố Truyện www.hotruyen1 .com)
Lục Nghị Thần khóe miệng nhếch lên : “Em đúng là đồ ranh mãnh, bắt một địch năm.”
“Là đề nghị, đương nhiên chịu trách nhiệm giải quyết năm đứa nó.”
“Được, ai bảo qua thế giới hai chứ, giao cho , ngày mai chúng liền qua bên đó.”
La Tiếu ăn nửa bát, liền ăn nữa: “Em ăn nổi, còn ăn .”
“Không ngon ?”
“Không , vốn dĩ em cũng thấy thèm ăn, thứ ngọt quá, lát nữa cũng đến giờ cơm tối, ăn nữa là tối ăn nổi.”
Lục Nghị Thần cũng khuyên nữa, trực tiếp mấy miếng húp sạch bát chè còn .
La Tiếu ăn ngon lành, trong lòng chút cảm động: “Thần ca, cảm ơn .”
Lục Nghị Thần cầm cái bát đặt lên tủ đầu giường, chút hiểu: “Sao đột nhiên cảm ơn?”
La Tiếu xoay , tựa n.g.ự.c : “Chỉ là đột nhiên cảm ơn , nhiều năm như , đồ ăn thừa của em đều là giúp em giải quyết, bao giờ chê.”