Ngồi xe cả ngày, ăn cơm xong, sớm trở về phòng nghỉ ngơi.
Sáng sớm hôm , Dương Kiến Thành và Phùng Thục Mẫn dậy sớm, hai xuống lầu dạo một vòng, lúc trở về còn mang theo bữa sáng.
Mấy đứa nhỏ tuy đổi chỗ lạ, nhưng vẫn dậy từ sớm, chạy mấy vòng dọc con đường bên ngoài khách sạn mới trở về.
Vừa gặp sư gia, sư nãi ở cổng lớn khách sạn.
Tiểu Diệp Tử tiến lên, nhận lấy đồ ăn từ tay sư gia: “Sư gia, sư nãi, hai cũng dậy sớm thế ạ?”
Phùng Thục Mẫn đáp: “Vốn dĩ lớn tuổi nên ngủ ít , hôm nay về nông trường, sư gia con chút hưng phấn, tỉnh còn sớm hơn ngày.”
Khi họ lên, La Tiếu và Lục Nghị Thần cũng thu dọn xong.
La Tiếu thấy đồ ăn họ xách tay: “Bữa sáng cũng mua về , con còn đang nghĩ chờ cùng xuống lầu ăn cơm đây.”
Dương Kiến Thành thoáng qua sắc trời bên ngoài: “Đi dạo một vòng, lúc gặp quầy bán đồ ăn sáng phía , liền mua mỗi thứ một ít mang về.”
La Tiếu gọi: “Đến phòng chúng con ăn , ăn xong sớm chúng còn về nông trường, xem sư phó gấp gáp lắm kìa.”
Lúc hai ông bà Dung cũng thu dọn xong, xách túi khỏi phòng.
Ăn sáng xong, trả phòng, lái xe hướng về nông trường.
Một tiếng rưỡi , Lục Nghị Thần lái chiếc xe buýt trung tới cổng lớn nông trường, chỉ thấy nơi đó tụ tập ít , Dương Kiến Thành kích động bước xuống xe.
Trương tràng trưởng là đầu tiên đón lên: “Dương đại phu, 20 năm gặp, ông vẫn khỏe chứ?”
Dương Kiến Thành vươn tay nắm lấy tay Trương tràng trưởng, những năm tháng ở nông trường, vị Trương tràng trưởng giúp đỡ họ ít: “ vẫn khỏe, thường xuyên nhớ về nông trường chúng , nhớ và chuyện khi đó.
Già , gần đây mơ thấy nông trường nhà , mơ thấy cảnh tượng lao động hăng say ngút trời, thế là, Tiếu Tiếu liền đưa chúng về thăm một chút, một chút.”
Trương tràng trưởng vỗ vỗ tay Dương Kiến Thành: “Về là , lúc còn sống mà vẫn thể gặp , thật sự vui.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1647-viec-nay-lam-tot-lam.html.]
Vợ của Trương tràng trưởng lúc tiến lên : “Lão Trương, đừng ở cổng lớn nữa, mau mời vợ chồng Dương đại phu trụ sở nông trường nghỉ ngơi.”
Trương tràng trưởng vợ , rộ lên: “ , đúng, đúng, xem kích động đến hồ đồ , , , , trụ sở, ở đó ấm áp, chúng xuống hảo hảo chuyện.”
Vợ Trương tràng trưởng tới nắm tay Phùng Thục Mẫn: “Thục Mẫn, 20 năm gặp.”
Phùng Thục Mẫn phụ nữ mắt tóc bạc trắng: “Thời gian trôi nhanh quá, thoáng cái 20 năm, chúng đều già .”
Lúc Trương tràng trưởng chú ý tới những phía họ: “Mấy đứa bé là?”
Dương Kiến Thành giới thiệu: “Năm đứa đều là con của đồ , Tiếu Tiếu, hai bé gái là song sinh, hiện học lớp 7, ba bé trai là sinh ba, hiện học lớp 4.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Mấy đứa trẻ lễ phép chào hỏi, còn chúc Tết .
La Tiếu giới thiệu ông Dung và bà Dung, lúc mới hiệu cho Lục Nghị Thần xe, bảo lái xe trong.
Những xung quanh nhận Dương Kiến Thành và Phùng Thục Mẫn, chen tới nhiệt tình chào hỏi, nhắc một vài chuyện lúc .
Nhà cửa ở trụ sở nông trường vẫn như xưa, nhưng liền tu sửa, cửa sổ đều mới, trong sân cũng dọn dẹp sạch sẽ.
Dương Kiến Thành hai mắt hoe hoe: “Trụ sở vẫn như xưa, xem các dọn dẹp .”
Trương tràng trưởng lớn về phía La Tiếu: “Cái cảm ơn La Tiếu, là mấy năm cô mang tiền về, bảo tu sửa những chỗ cần tu sửa ở nông trường, đừng để nông trường hoang phế, mới bộ dạng như bây giờ.”
Dương Kiến Thành gật đầu: “Tiếu Tiếu là đứa trọng tình nghĩa, cũng là đứa ơn, việc nó lắm.”
Có phụ họa: “La Tiếu là bản lĩnh, từ nông trường chúng ngoài, vẫn quên nông trường, chúng cảm ơn cô.”
La Tiếu nụ mặt : “Cháu vốn dĩ lớn lên ở nông trường, cũng từ nơi , nơi đây vĩnh viễn là quê hương cháu nhớ mong.”
Có hô: “Nói lắm.”
Lúc chen lên: “Dương đại phu, thật là ông , còn nhận ?”