Dương Kiến Thành nhận lấy: “Cảm ơn Nghiên Nghiên, lớn thật , quan tâm khác. Chỉ tiếc là sư gia e là thấy ngày con và Nguyệt Nguyệt xuất giá .”
La Tiếu ngắt lời: “Sư phụ, bậy bạ gì ?”
Dương Kiến Thành : “Sức khỏe của , tự . Huống hồ sống đến từng tuổi, cũng coi như là lời , ai cũng ngày đó thôi.”
Phùng Thục Mẫn nóng nảy: “Ông ơi, Tết nhất, bớt mấy lời xui xẻo .”
Dương Kiến Thành gật đầu: “Xem kìa, đúng là hồ đồ .”
Không tại , ông về phía La Tiếu: “Tiếu Tiếu, lát nữa sư phụ món con thích ăn, ... chừng còn ăn nữa .”
La Tiếu trong lòng bỗng dâng lên một dự cảm lành: “Sư phụ, đừng bừa.”
Dương Kiến Thành : “Không còn cơ hội về nông trường một cái nhỉ?”
Phùng Thục Mẫn tiếp: “Chờ trời ấm lên, đưa ông về đó dạo.”
Dương Kiến Thành khẽ gật đầu: “Được, đầu xuân chúng về đó dạo. Thời gian trôi nhanh thật, rời 20 năm .”
La Tiếu ngẩng đầu Lục Nghị Thần, hai , La Tiếu liền mở miệng: “Sư phụ, nếu về, ngày mai chúng con lái xe đưa về một chuyến, tối là thể đến nơi.”
Dương Kiến Thành còn kịp gì, Phùng Thục Mẫn lên tiếng: “Tết nhất, đừng phiền bọn nhỏ. Chờ đầu xuân trời ấm, đưa ông về cũng mà.”
La Tiếu : “Vừa mấy ngày nay con và Nghị Thần bận, cũng đang đưa bọn nhỏ về xem nơi con lớn lên từ nhỏ, như là hẹn mà gặp với sư phụ ạ?”
Dương Kiến Thành trong lòng hiểu rõ, đây là đồ cố ý tìm cớ, chỉ là để ông an tâm, băn khoăn.
Dương Kiến Thành ông đời dạy dỗ con cái, nhưng một học trò , đời cũng đáng giá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1644-co-phai-la-khong-hen-ma-gap.html.]
Cứ như , ăn cơm trưa xong, La Tiếu chuẩn cho sư phụ, sư nương một ít đồ ăn sơ chế sẵn, bảo họ buổi tối chỉ cần hâm nóng là . Cô dặn dò ông bà tối nay nghỉ ngơi sớm, sáng mai cô sẽ qua đón, lúc mới rời .
Họ về nhà chuẩn một chút.
Lục Nghị Thần gọi điện cho Thẩm Kiến Trung, nhờ tối nay mang một chiếc xe buýt cỡ trung qua.
La Tiếu thì thông báo cho Bành Minh Đống chuẩn các loại thịt và hoa quả, tất cả đều đóng gói thành từng túi ba cân, mỗi loại chuẩn 80 phần, sáng mai giao qua.
Trên đường về nhà, họ còn ghé đặt 80 hộp bánh điểm tâm đặc sản Kinh Thị, dặn giao hàng tận nhà.
Họ về nhà bao lâu, bánh điểm tâm giao tới.
Thím Dung thấy cảnh : “Sao đặt nhiều bánh điểm tâm ?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Tiểu Diệp Tử vội vàng giải thích: “Ngày mai bố đưa chúng con cùng sư gia, sư nãi về nơi lớn lên, chính là cái nông trường ạ.”
Thím Dung La Tiếu: “Tết nhất, đột nhiên về nông trường?”
La Tiếu thở dài: “Sư phụ con về xem . Sư nương con thì bảo chờ đầu xuân sẽ đưa ông về, nhưng sức khỏe sư phụ con lắm, con đưa ông về sớm một chút, xem như thành tâm nguyện của ông.”
Thím Dung , gật đầu: “Con là đúng.”
Trời chạng vạng tối, Thẩm Kiến Trung tự lái xe qua, nhưng chiếc xe buýt cỡ trung hẻm , đành đỗ xe ở cửa một quán cơm bên ngoài hẻm.
Thẩm Kiến Trung hỏi: “Ngày mai cần cử tài xế qua chị?”
La Tiếu lắc đầu: “Tết nhất, phiền nữa. Hôm nay vất vả cho quá.”
Thẩm Kiến Trung La Tiếu : “Chị dâu, chị đừng thế. Quan hệ của chúng , chị thể khách sáo với em.”