Bác sĩ : “Não va đập, chấn động não cấp độ hai, nghiêm trọng nhất là xương gò má bên trái gãy nát, xương mũi cũng gãy, mặt khâu vá, đùi gãy nhiều chỗ.”
Bà Bào chịu nổi cú sốc : “Đây là tạo nghiệt gì thế , con gái đáng thương của .”
Tiếng gào của bà Hạ Bằng giật nảy . Trước đây, lúc Lý Thiến Thiến ngã từ lầu xuống, cũng là gãy xương mũi và xương gò má. Bây giờ bà Bào gào lên câu "tạo nghiệt gì", tim đập thình thịch.
May mà Bào Tiền Đồ, con trai bà Bào, bên cạnh : “Mẹ, đừng nữa, bây giờ cũng vô dụng, là bác sĩ xem thế nào, thể giúp chị hồi phục .”
Bà Bào con trai , lúc mới nín : “Bác sĩ, mặt con gái sẹo , cách nào để hồi phục ?”
Bác sĩ trả lời: “Trên mặt khâu nhiều mũi như , sẹo chắc chắn sẽ . Còn đến mức độ nào thì xem thể chất của bệnh nhân và việc chăm sóc hậu phẫu.”
Bà Bào xong bật : “Không còn cách nào khác ?”
Bác sĩ : “Nếu nghiêm trọng thì thể bôi kem trị sẹo, nghiêm trọng thì cũng thể dùng laser.”
Bác sĩ rời , bà Bào đau lòng rống lên, Bào Tiền Đồ vội an ủi: “Mẹ, đừng lo, bây giờ phẫu thuật thẩm mỹ, thế nào cũng cách thôi.”
Đến lúc Bào Hiểu Nhuỵ đẩy , căn bản còn nhận ả nữa, khắp quấn đầy băng gạc, trông thật sự đáng sợ.
Vừa đưa phòng bệnh sắp xếp xong, di động của Hạ Bằng liền reo lên, vội vàng bắt máy: “Thế nào , tình hình ?”
“Anh, em hỏi , cũng là đứa ngốc nào lái xe, riêng hai chiếc xe ven đường bồi ba, bốn mươi vạn, kể cái thiết điện lực, là hàng nhập khẩu, một cái hơn bốn mươi vạn.
À đúng , hình như còn đụng một , cũng nặng lắm, cộng thêm mấy cái công trình công cộng hư hỏng, ước chừng bảy, tám mươi vạn trở lên, đó là còn tính xe của với .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1638-di-dem-nhieu-kho-tranh-khoi-gap-ma.html.]
Anh Hạ, hỏi cái gì?”
Nói xong gã vỗ đầu một cái: “Anh Hạ, là bạn gây họa đấy chứ?”
Nửa ngày thấy Hạ Bằng trả lời: “Anh Hạ, đang máy đấy?”
“A lô, Hạ, gì chứ.”
Hạ Bằng cúp máy thẳng thừng. Bây giờ chỉ lôi Bào Hiểu Nhuỵ dậy mà đ.á.n.h một trận, nhắm mắt, dựa tường, đầu óc hỗn loạn.
Một lúc lâu , chợt nghĩ đến điều gì, cũng chẳng thèm quan tâm đến trong phòng bệnh, xoay chạy khỏi bệnh viện.
Lúc La Tiếu nhận điện thoại, vẫn còn thể tin nổi: “Thật , rốt cuộc là chuyện gì?”
Bọn họ còn kịp tay, Bào Hiểu Nhuỵ xảy t.a.i n.ạ.n lớn như , thật nên gì, lẽ nào đây là báo ứng?
La Húc Viễn : “Ả ngày thường quá phô trương, đắc tội bao nhiêu , mấy hôm mới tậu xe, e là phô trương quá, hãm hại.”
La Tiếu thản nhiên : “Đi đêm nhiều, khó tránh khỏi gặp ma. Như cũng , đỡ bẩn tay chúng .”
Đầu dây bên , La Húc Viễn cảnh phố xá xa xa: “Em ? Anh tìm hỏi , nhà họ Hạ dàn xếp êm xuôi chuyện , dè dặt cũng mất 100 vạn mới xong.”
La Tiếu ngờ nhiều đến , chút hưng phấn: “Ả đ.â.m cái gì, mà cần nhiều tiền thế?”
La Húc Viễn nhấp một ngụm rượu vang đỏ trong tay, lúc mới từ tốn : “Hai chiếc xe đỗ ven đường đều đ.â.m nát, quan trọng nhất là ả đ.â.m quá , đ.â.m trúng thiết nhập khẩu của công ty điện lực. Riêng cái thiết đó tốn ít tiền, kể còn phí tổn do thiết hỏng hóc gây đình trệ công việc.”