Lục Nghị Thần bận rộn suốt cả tuần, lúc mới thời gian nghỉ ngơi, La Tiếu chút đau lòng, tuy rằng mấy ngày nay cô vẫn đều đặn mang đồ ăn qua, nhưng cũng thể bù việc cứ thức trắng đêm mỗi ngày.
La Tiếu hôm nay nghỉ, nên cũng cố ý xin nghỉ phép.
Ăn sáng xong, cô bận rộn một hồi, cô hầm canh xương dê, món cá hầm dưa chua thích ăn, còn thịt viên chiên, lẩu niêu thịt khô, đậu que xào, đậu phụ chiên xù, cuối cùng là món nộm thập cẩm, một bàn thịnh soạn.
Chờ bọn trẻ tan học trở về, cũng lúc Lục Nghị Thần ngửi thấy mùi cơm thơm mà tỉnh dậy.
Anh âu yếm bọn trẻ một hồi, thức ăn cũng dọn lên bàn.
Lục Nghị Thần húp một ngụm canh dê lớn, cảm thán: “Trời mùa đông, uống cái là thoải mái nhất.”
Thím Dung : “Thích thì chúng thường xuyên, nhưng mà hương vị bác đúng là bằng Tiếu Tiếu.”
Tiểu Diệp Tử hì hì: “Cơm thím Dung nấu cũng ngon lắm ạ.”
Thím Dung Tiểu Diệp Tử: “Ôi chao, cái miệng nhỏ của Tiểu Diệp Tử càng ngày càng dỗ đấy.”
Tiểu Diệp Tử ngẩng đầu: “Con dỗ thím , ngon thật mà.”
Thím Dung toe toét: “Được, , , thích ăn là .”
La Tiếu múc canh dê cho bàn: “Uống chút canh dê cho ấm , hẵng ăn cơm.”
Cuối cùng cô múc cho một chén, uống một ngụm nhỏ mới : “Thần ca, buổi chiều cứ ở nhà ngủ bù tiếp , em qua xem Tiểu Phong Phong thế nào.”
“Anh cùng em.”
“Không , cả tuần nghỉ ngơi tử tế, khó khăn lắm mới nghỉ một ngày, cứ ở nhà ngủ bù .”
“Không , ngủ cả sáng , cùng em một lát, tối về nghỉ ngơi sớm là .”
La Tiếu cũng giấu cả nhà chuyện của Tiểu Phong Phong, bởi vì nghề nghiệp của Lục Nghị Thần khó tránh khỏi việc đắc tội với khác, cho nên nhân chuyện , cô cũng dạy cho bọn trẻ một bài học.
Bọn trẻ xong chuyện của Tiểu Phong Phong, đứa nào đứa nấy đều im lặng trong giây lát, Nguyệt Nguyệt lên tiếng: “Tiểu Phong Phong dọa sợ ạ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1620-ba-dung-la-rong-long-that.html.]
La Tiếu dọn bát đũa, trả lời: “Mợ con là vấn đề gì lớn, nhưng mà hai hôm bé thét lúc nửa đêm, e là ít nhiều cũng hoảng sợ.”
Tiểu Duệ lạnh mặt: “Những đó thật đáng ghét, nên xử nặng .”
Nghiên Nghiên cũng gật đầu theo: “Tiểu Duệ đúng đó, thật là ích kỷ, vô nhân tính.”
Nhìn vẻ mặt căm phẫn của bọn trẻ, La Tiếu : “Cho nên bất kể lúc nào, các con cũng dễ dàng tin tưởng bất kỳ lạ nào, đặc biệt là tính chất công việc của bố các con, dễ đắc tội khác, các con luôn giữ cảnh giác.”
Mấy đứa trẻ đồng loạt hứa hẹn.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Giúp thím Dung dọn dẹp xong, cũng lúc bọn trẻ học, La Tiếu kiên quyết cho Lục Nghị Thần cùng, bắt về phòng ngủ nghỉ ngơi, lúc cô mới dẫn bọn trẻ cửa, tiện đường đưa chúng đến trường.
Đến trung tâm thương mại gần nhất mua một bộ đồ chơi ô tô, ngoài cô ghé một tiệm bánh ngọt, chọn mấy chiếc bánh kem bơ, lúc mới lái xe đến nhà Thạch Đầu.
Khi cô xách đồ tới, thấy cửa nhiều vây quanh, liền hỏi một câu: “Mọi đang xem gì ?”
Người phía đầu : “Lại đến xin tha kìa, mà còn mặt mũi đến cầu xin cơ chứ?”
La Tiếu : “Phiền nhường đường một chút.”
Khó khăn lắm cô mới chen , may mà cô giơ cái bánh kem lên cao, nếu chắc chắn đè bẹp.
Quan Vũ Kỳ thấy La Tiếu , cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm: “Chị, chị đến ?”
La Tiếu rõ nhưng vẫn hỏi: “Những đang gì ?”
Quan Vũ Kỳ đem mục đích của họ một lượt, La Tiếu lạnh mặt: “Chuyện các đến khó cô cũng vô dụng, sai thì trả giá, bất kể là thật sự , là giả vờ , thì cũng đều tham gia .
Nếu sự 'giúp đỡ' nhiệt tình của , Tôn Ngữ thể nào thuận lợi mang đứa bé trong xưởng , nếu đứa bé cứu kịp thời, các nghĩ đến hậu quả ?”
Một phụ nữ vóc dáng nhỏ bé : “Nhà ... chồng cũng Tôn Ngữ sẽ chuyện phạm pháp, chỉ là bụng, tiện đường cho cô nhờ một đoạn thôi.”
La Tiếu phụ nữ từ xuống : “Tiện đường? Tốt bụng? Chà, bà đúng là rộng lòng thật đấy. Sao thử đến trại tạm giam mà hỏi chồng bà xem, ' bụng' đưa nhờ như thế nào?”