Xuyên Không Về Thập Niên 80: Thiếu Nữ Dị Năng - Chương 1602: Tự mình chui vào ngõ cụt

Cập nhật lúc: 2025-11-17 10:08:42
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thím Dung lẽ cũng chọc tức : “Người mất, nhà Hướng cách vách gọi điện thẳng cho con trai cả của ông , mấy em họ về tới, bàn bạc một hồi, nhưng chẳng ai lo thu xếp hậu sự cho bố .

 

thông báo từng nhà cho hàng xóm láng giềng là ngày đưa tang, bảo đều , cháu xem bọn họ cái trò gì ?”

 

Ông Dung lúc cũng lên tiếng: “Con cái mà bất hiếu, thà còn hơn, đúng là lạnh lòng.”

 

Thím Dung tiếp: “Thôi , chuyện ông tức nữa cũng đến lượt chúng quản, ngày ông qua thắp nén hương, gửi cái lễ, tiễn ông Hứa đoạn đường, coi như xong chuyện, đừng tự dằn vặt nữa.”

 

Ông Dung đột nhiên phắt dậy: “ , lúc ông Hứa còn sống, đưa cơm, đó là vì tình nghĩa giữa chúng , bất kể là hàng xóm bạn bè, đều thể trơ mắt ông sống chút tôn nghiêm.

 

Ngày gì? Để đưa tiền phúng cho đám bất hiếu đó ?

 

Ai thì , .”

 

Nói ông bỏ sân, gốc cây ở sân , hồi lâu nhúc nhích.

 

La Tiếu bóng lưng ông Dung, chút lo lắng: “Thím ơi, ông sẽ chứ ạ?”

 

Thím Dung thở dài: “Kệ ông một một lúc , là ông tự chui ngõ cụt, khác giúp , đợi nghĩ thông suốt là thôi.

 

Trước đây ông còn trêu ông Hứa, tấm tắc ghen tị ông Hứa con cháu đầy đàn, ai ngờ cuối cùng là kết cục thế , ông thấy bất bình cho ông Hứa, nhưng chúng với thích, cũng thể gì, nên ông mới nghẹn uất trong lòng.”

 

La Tiếu ông Dung nhất định là nghĩ đến con trai , nên mới động lòng trắc ẩn.

 

Cũng là ấm ức cho ông Hứa, rõ ràng con trai con gái, mà tuổi già thê lương như , mất mà con cái còn tha, lợi dụng cho bằng hết.

 

La Tiếu thì thầm vài câu với mấy đứa trẻ, chúng nó gật đầu chạy sân.

 

Nghiên Nghiên lên tiếng: “Ông Dung ơi, ông còn chúng cháu mà.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1602-tu-minh-chui-vao-ngo-cut.html.]

 

Ông Dung chắc là nghĩ ngợi chuyên chú quá, thấy tiếng bọn trẻ gần.

 

Ông xoay , thấy năm đứa trẻ xếp thành hàng ngang ông, trong mắt đầy vẻ quan tâm, tâm trạng ông khá lên ít: “Ông , các cháu đều là những đứa trẻ ngoan.”

 

Tiểu Diệp Tử tới, kéo tay ông: “Ông Dung, chúng cháu sẽ luôn ở bên ông.”

 

Giờ phút , trái tim ông Dung như sưởi ấm, thực trong lòng ông chút sợ hãi, con cái ruột thịt còn như thế, lòng ông đúng là chút bất an.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Vừa bất bình ông Hứa, là đang lo lắng cho tương lai của với bà chứ.

 

bây giờ thấy lũ trẻ, đầu óc ông như bừng tỉnh, đúng là nghĩ nhiều .

 

Ông vươn tay xoa đầu mấy đứa trẻ: “Ông .”

 

Nói xong, ông còn lắc đầu.

 

Thấy ông Dung như , La Tiếu cũng yên tâm, vốn dĩ chuyện nếu Lục Nghị Thần ở nhà thì dễ giải quyết hơn, nhưng giờ ở đây, đành cử mấy đứa nhỏ trận.

 

Lúc Lục Nghị Thần trở về thì khuya, cả nồng nặc mùi rượu, khiến La Tiếu mở cửa lùi mấy bước: “Anh uống bao nhiêu rượu , nồng c.h.ế.t .”

 

Lục Nghị Thần giơ tay lên ngửi: “Không uống bao nhiêu, là lúc nãy thằng nhóc Chu Khánh Tường cầm chắc ly, đổ cả ly rượu lên .”

 

La Tiếu đến gần, nhíu mày ngửi: “Không đúng, chỉ mùi rượu, mà còn mùi nước hoa, rốt cuộc là các đến chỗ nào ăn cơm thế?”

 

Lục Nghị Thần , nheo mắt , bỗng nghĩ tới điều gì, vội vàng bấm điện thoại gọi , dặn dò xong xuôi, đó suy nghĩ một lúc, gọi thêm một cuộc nữa.

 

Thu xếp thỏa hai bên, mới thở phào nhẹ nhõm.

 

 

Loading...