Xuyên Không Về Thập Niên 80: Thiếu Nữ Dị Năng - Chương 1592: Sẽ không ảnh hưởng đến con chứ?

Cập nhật lúc: 2025-11-17 10:05:14
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Cháu trai tĩnh dưỡng ở nhà thêm nửa tháng nữa mới chuẩn học trở .

 

Chị dâu ba Chu Tiểu Mẫn vẫn hết lo lắng, hỏi hỏi La Tiếu: “Tiếu Tiếu, Bằng Quân sẽ để di chứng gì chứ?”

 

La Tiếu vỗ nhẹ tay chị dâu, cô hiểu tâm trạng của chị lúc . Dù vết thương khi đó cũng nghiêm trọng như , ai mà chẳng lo nghĩ nhiều: “Chị ba, chị cứ yên tâm . Em đảm bảo với chị là Bằng Quân bình phục , kể cả cháu nó bộ đội cũng thành vấn đề.”

 

Cô lấy từ trong túi xách một lọ t.h.u.ố.c trị sẹo nhỏ, đưa cho cháu trai: “Mỗi ngày sáng tối cháu bôi một lớp mỏng lên vết sẹo nhé. Đừng bôi nhiều quá, lãng phí mà hiệu quả hơn . Rất nhanh thôi vết sẹo đó sẽ mờ dần và biến mất.”

 

La Bằng Quân nhận lấy: “Cháu cảm ơn cô út.”

 

Cậu mở nắp lọ ngửi thử: “Cô ơi, t.h.u.ố.c mỡ thơm quá.”

 

La Tiếu đáp: “Trong là d.ư.ợ.c liệu quý đấy. Cháu dùng hết lọ thì vết sẹo do phẫu thuật cũng mờ đáng kể .”

 

Qua chuyện , Chu Tiểu Mẫn dọa một trận khiếp vía. Chị suy tính , cuối cùng quyết định đăng ký cho con gái La Tử Đồng học Taekwondo.

 

Trước đây khi Bằng Quân nghỉ hè doanh trại quân đội huấn luyện, chị xót con gái chịu khổ nên nào cũng tìm cớ thoái thác. Mãi đến khi xảy chuyện , chị mới nhận con gái cũng cần chút võ nghệ phòng , nếu gặp chuyện chỉ nước chịu thiệt thòi.

 

Chị nghĩ đến hai cô con gái nhà em chồng học võ từ nhỏ, bây giờ e là một chấp ba cũng thành vấn đề. con gái nhà ở độ tuổi , sợ là bên lớp võ thuật cổ truyền nhận nữa. Sau khi hỏi ý kiến con gái, chị quyết định đăng ký cho con bé học Taekwondo.

 

Tại doanh trại quân đội, Thái Phong đang chia sẻ đồ ăn mang theo với các chiến hữu. Ai nấy đều hớn hở mặt. Đây là khoảnh khắc vui vẻ nhất của họ một ngày huấn luyện vất vả trở về ký túc xá.

 

Những món đồ Thái Phong mang theo bên ngoài đều bán, bộ đều do nhà tự tay . Mỗi nghĩ đến điều , trong lòng Thái Phong trào dâng sự ấm áp và nỗi nhớ nhà da diết.

 

Ngày xuống đơn vị, chỉ vợ chồng La Tiếu và vợ chồng La Hạo Thiên, mà cả vợ chồng Lục Nghị Tuyên cũng mang quà đến tiễn . Thím Đường sáng sớm tinh mơ dậy nấu món mì xương hầm mà thích nhất, tiễn lên xe và dặn dò đủ điều.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1592-se-khong-anh-huong-den-con-chu.html.]

Tuy còn cha , nhưng thêm một đại gia đình yêu thương hết mực. Nhìn ánh mắt ngưỡng mộ của xung quanh, trong lòng cũng chút đắc ý nho nhỏ.

 

Một đồng đội chạy đến mặt : “Thái Phong, thể nhờ nhà gửi cho tớ ít thịt khô và hoa quả sấy ? Tớ sẽ gửi tiền.”

 

Thái Phong liếc xéo đồng đội: “Người nhà tớ đều bận rộn cả, thời gian giúp mấy thứ ? Cậu bỏ ý định đó .”

 

Người đồng đội còn định gì đó thì thấy tiếng gọi vọng lên từ lầu: “Bạch Thái Phong, điện thoại của nhà.”

 

Thái Phong đẩy đồng đội mặt , ba chân bốn cẳng chạy xuống lầu. Lúc nhấc điện thoại lên, vẫn kịp thở đều: “A lô, con là Bạch Thái Phong đây ạ.”

 

“Thái Phong , cuộc sống trong quân đội thế nào, con quen ?”

 

“Thím út, con vẫn ạ. Mọi ở nhà đều khỏe cả chứ ạ?”

 

“Mọi đều khỏe, ai cũng nhớ con lắm. Tiểu Diệp Tử cứ nằng nặc đòi gọi điện cho con, lay chuyển nó nên đành gọi đây. Sẽ ảnh hưởng đến con chứ?”

 

“Không ạ, ảnh hưởng gì . Các em thím?”

 

Tiểu Diệp Tử nhanh nhảu giật lấy điện thoại: “Anh Thái Phong, em nhớ .”

 

Tiếng gọi " Thái Phong" lanh lảnh cùng câu "em nhớ " khiến hốc mắt Thái Phong đỏ hoe: “Tiểu Diệp Tử, em ở nhà ngoan nhé. Chờ Thái Phong nghỉ phép sẽ về thăm các em.”

 

“Vâng ạ. Mẹ nhiều đồ ăn ngon lắm, bảo út mang cho đấy. Chắc lát nữa là nhận thôi. Mẹ bảo thể để đói .”

 

Tiểu Dục cũng chen : “Cho em chuyện với Thái Phong mấy câu với.”

 

Cậu bé giành lấy điện thoại: “Anh Thái Phong, còn bao lâu nữa mới về nhà?”

 

 

Loading...