Buổi tối, La Tiếu nhận điện thoại của Emma. Cô bạn hào hứng báo tin đặt vé máy bay, dặn La Tiếu đừng quên sân bay đón. Emma còn bảo sẽ kịp sang để cùng gia đình La Tiếu đón Tết Nguyên Tiêu (Rằm tháng Giêng).
La Tiếu trêu chọc: "Thế hai vợ chồng trăng mật mà định ở khách sạn về nhà tớ tá túc đây?"
Emma lớn: "Cậu tính quá !"
Hai cô bạn buôn chuyện trời biển một hồi lâu. Emma kích động : "Cuối cùng giấc mơ của cũng thành hiện thực ! Ẩm thực Trung Hoa ơi, đến đây! Chỉ tiếc là mùa đông, chắc bằng mùa hè, kể cũng tiếc."
La Tiếu an ủi: "Thì mùa hè sang, mỗi mùa một vẻ riêng mà, tiếc gì chứ."
Emma reo lên: "Ừ nhỉ! La, chí . Lần bọn sẽ chọn mùa hè để cảm nhận một Bắc Kinh khác."
Cúp điện thoại, Lục Nghị Thần mang ly sữa nóng cho vợ: "Chỉ Emma mới buôn điện thoại xuyên lục địa thế . Dân thường mà gọi thế chắc tong cả tháng lương sinh hoạt phí."
La Tiếu : "Để hôm nào Emma sang em kể câu cho ."
Cô nhấp một ngụm sữa, hỏi: "Anh Thần, mùng Bảy rảnh đưa em đón bọn họ ?"
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Lục Nghị Thần búng nhẹ mũi vợ: "Không rảnh cũng rảnh chứ. Vợ chồng lặn lội đường xa sang thăm mà."
La Tiếu đưa cái cốc rỗng cho chồng: "Em định gửi ít quà cho giáo sư Wilson, xem nên tặng gì nhỉ?"
Lục Nghị Thần gợi ý: "Anh quen một bạn gốm sứ. Hay tặng bộ ấm tử sa ? Họ cũng thích uống mà, vợ giáo sư mê văn hóa Trung Quốc, chắc chắn sẽ thích."
La Tiếu ôm cổ chồng: "Duyệt! Tặng thêm hai hộp ngon nữa là hảo!"
Nhìn đôi môi đỏ mọng của vợ cứ mấp máy ngừng, Lục Nghị Thần nuốt nước miếng: "Em đừng quyến rũ nữa, mai dậy nổi ."
La Tiếu nũng nịu: "Cái thì xem nghị lực của thế nào ."
Nói xong cô khúc khích, buông tay xuống giường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1551-cai-nay-thi-phai-xem-nghi-luc-cua-anh-roi.html.]
Lục Nghị Thần rửa cốc, tắt đèn leo lên giường, kéo vợ lòng: "Em thừa gì nghị lực mặt em."
Nói cúi xuống hôn lên đôi môi ngọt ngào : "Tiếu Tiếu, yêu em."
Lời tỏ tình bất ngờ khiến La Tiếu rung động. Củi khô gặp lửa lớn, cả hai nhanh chóng chìm đêm tình nồng cháy...
May mà hôm là mùng Năm, kiêng ngoài nên hai vợ chồng ôm ngủ nướng đến tận trưa. Tỉnh dậy, tình tứ, thủ thỉ tâm tình chán chê mới chịu rời giường.
Ăn xong bữa sáng muộn do bác Đường phần, hai thong thả bộ công viên nhỏ tìm ông ngoại và lũ trẻ.
Từ xa thấy bọn trẻ đang chơi đuổi bắt vui vẻ. Lục Nghị Tuyên và Vương Tiểu Hân cạnh ông cụ, trông chừng bọn trẻ trò chuyện với hàng xóm.
Thấy vợ chồng em trai đến, Vương Tiểu Hân trêu: "Tỉnh ngủ đấy ?"
La Tiếu ngượng ngùng gãi đầu, khẽ "" một tiếng. Cô sang ông ngoại: "Ông ơi, để cháu đẩy ông dạo một vòng nhé?"
Ông cụ gật đầu : "Ừ, xem ai quen chào hỏi một câu."
Gọi đám trẻ cùng, cả nhà đẩy xe lăn đưa ông dạo quanh công viên.
Gần đến cổng thì tiếng thét: "Ôi ơi, đau quá!"
Sau đó xôn xao: "Có đứa bé nghịch pháo nổ tay ."
La Tiếu chồng, nhanh: "Em qua xem ."
Cô nhờ chị dâu đẩy xe lăn giúp, chạy vội về phía tiếng .
Bà của đứa bé đang hoảng loạn lôi cháu , thấy La Tiếu liền cầu cứu: "Bác sĩ La, cô xem giúp cháu với!"
La Tiếu cúi xuống kiểm tra bàn tay sưng đỏ của bé, may mắn là chảy m.á.u nhiều: "Được , đừng nữa cháu, về nhà cô xử lý vết thương cho."