Trong bếp, La Tiếu và Vương Tiểu Hân phụ bác Đường chuẩn cỗ tất niên. Ngoài sân, Lục Nghị Thần chỉ đạo đám trẻ dán câu đối đỏ. Lục Nghị Tuyên và con trai Thái Phong từ doanh trại huấn luyện trở về đang treo đèn lồng kết hoa.
Một lát , Thạch Đầu đưa vợ là Quan Vũ Kỳ về.
La Tiếu ân cần hỏi thăm: "Vũ Kỳ, dạo em thấy trong thế nào, đỡ nghén ?"
Vương Tiểu Hân ngạc nhiên: "Sao thế? Em ốm ?"
Quan Vũ Kỳ đỏ mặt ngượng ngùng, La Tiếu đỡ lời: "Cô tin vui chị ạ, hơn hai tháng ."
Vương Tiểu Hân mừng rỡ nắm tay em dâu: "Tin vui lớn thế , ông ngoại ?"
Quan Vũ Kỳ sang La Tiếu cầu cứu. La Tiếu lắc đầu : "Chuyện vui thế , vợ chồng em tự báo tin cho ông mới ý nghĩa chứ."
Thạch Đầu cất đồ xong , thấy liền hào hứng: "Vâng, để em báo công với ông ngay đây, cho ông mừng."
Vương Tiểu Hân giục: "Nhanh lên, nhà , tiện thể báo cho bọn trẻ để chúng nó cẩn thận, va mợ."
Quan Vũ Kỳ : "Đâu cần cẩn thận thế hả chị."
"Cần chứ . Nói cho chúng nó ý, cũng yên tâm hơn."
Quả nhiên, khi Thạch Đầu báo tin, ông cụ Cố vang sảng khoái: "Hôm nay đúng là song hỷ lâm môn. Tối nay chúng uống một ly thật ngon để chúc mừng."
Buổi trưa cả nhà ăn uống đơn giản để dành bụng cho bữa tối thịnh soạn.
Đến chiều, cô em út Lục Dật Đình dắt theo con trai Khổng Minh Dương về thăm nhà.
Trò chuyện với ông ngoại một lúc, cô định xắn tay bếp phụ giúp thì chị dâu cả Vương Tiểu Hân chặn : "Ở đây đông lắm , cần em . Em mau về bên nhà chồng giúp chồng cơm nước ."
Lục Dật Đình lâu ngày gặp các chị dâu, đang buôn chuyện nhưng cũng hiểu ý chị cả cho .
Thấy vẻ mặt tiu nghỉu của cô em chồng, La Tiếu phì : "Thôi về cô nương, mai sang chơi. Ngoan nào. À quên, nhớ xách túi hải sản cho Minh Dương về nhé."
Lục Dật Đình bĩu môi hờn dỗi: "Xì, các chị chả thương em gì cả."
La Tiếu trêu: "Sao thế?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1538-hanh-phuc-la-se-chia.html.]
Cô nàng bám lấy khung cửa ăn vạ: "Một thì đuổi em về, một thì bảo hải sản cho Minh Dương chứ cho em. Thế chẳng là thương em thì là gì?"
Cả gian bếp ồ lên. La Tiếu phủi tay dính bột mì: "Thôi , đừng diễn nữa. Xách đồ về nhanh lên kẻo muộn, hai bà chị dâu bên đấy lườm cho cháy mặt bây giờ.
À, tủ ở phòng khách nhỏ cái áo lông vũ chị để dành cho em đấy, nhớ cầm về luôn. Đừng lấy nhầm nhé, của em màu vàng nhạt."
Lục Dật Đình hết dỗi ngay lập tức, chạy ôm chầm lấy La Tiếu: "Em cảm ơn chị dâu Hai!"
Rồi cô sang ôm Vương Tiểu Hân: "Em chị dâu Cả thương em nhất mà."
Cuối cùng cô ôm bác Đường: "Bác Đường ơi, món nào ngon nhất bác nhớ phần con nhé, mai con sang ăn."
Nói xong cô chạy biến phòng khách, lát xách túi quần áo : "Chị dâu Hai ơi, cái màu xanh là của Minh Dương ạ?"
La Tiếu gật đầu: "Ừ, em mang về luôn cho cháu mặc thử xem ."
Lục Dật Đình hì hì: "Vâng, thế em cầm cả nhé."
Cô xách túi hải sản lên: "Thôi em về đây, lát nữa xong việc em chạy sang."
Đợi cô em chồng khuất, Vương Tiểu Hân mới : "Em mua quần áo cho cả nhà đấy ?"
La Tiếu : "Hàng của nhà máy mà chị, em báo đo là họ gửi đến thôi."
"Mấy năm nay nhà chị mặc bao nhiêu quần áo của em . Vợ chồng em còn nuôi năm đứa con, tốn kém lắm, đừng lo cho quá."
La Tiếu chị dâu thật lòng, nhưng đây là tấm lòng của cô. Cô Vương Tiểu Hân chân thành: "Chị dâu, em hiểu ý chị. chị là thiết nhất của Nghị Thần. Bọn em điều kiện hơn một chút thì lo cho cũng là lẽ thường. Chẳng chị gì ngon cũng đều nhớ đến bọn em ?"
Mắt Vương Tiểu Hân rưng rưng: "Được , chị khách sáo nữa. Nhà chị nhờ cô chú nhiều quá."
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Quả thật, mỗi công tác xa, dù là ngọc thạch quý giá từ Myanmar đặc sản vùng miền, vợ chồng em trai bao giờ quên phần quà cho gia đình cả.
Tình cảm gia đình là sự quan tâm qua , mới toại lòng . Ai thật lòng, ai giả ý, trong lòng mỗi tự một cán cân. Đã là một nhà thì cần so đo thiệt hơn.
Bác Đường cuộc đối thoại của hai chị em dâu mà lòng vui phơi phới. Ông cụ Cố tuy nhờ cậy con cái ruột thịt nhiều, nhưng hưởng phúc từ cháu ngoại và cháu dâu.
Bác Đường cũng thấy may mắn. Dù mang tiếng là giúp việc, nhưng ở cái nhà , bác tôn trọng và yêu thương như một thành viên trong gia đình.
Nhân quả tuần , bác cũng coi đây là nhà , coi lũ trẻ như con cháu ruột thịt mà hết lòng chăm sóc.