La Tiếu ho nhẹ một tiếng, với Tiểu Diệp Tử: "Mấy hôm nữa bố nghỉ, cả nhà sẽ cùng về đây chơi. Con là đàn ông nhỏ, con thể giúp các chị chăm sóc cụ nội thật , đúng nào?"
Tiểu Diệp Tử gật đầu cái rụp: "Vâng ạ, con !"
khi La Tiếu hôn trán con trai và rời , bé mới ngờ ngợ cho tròng.
Cậu bé gãi đầu, sang chị Hai Nguyệt Nguyệt đang bên cạnh: "Chị Hai ơi, em..."
Nguyệt Nguyệt ranh mãnh: " đấy, em nghĩ sai ."
Nói xong, cô bé còn lắc đầu vẻ thông thái.
Tiểu Diệp Tử bám theo: "Em nghĩ cái gì cơ?"
Nguyệt Nguyệt : "Thì cho ăn bánh vẽ chứ ."
Nói xong, cô bé khúc khích bỏ chạy.
Tiểu Diệp Tử chịu nhận thua, chu mỏ cãi cố: "Không ! Bố việc vất vả, về bên đó chăm sóc bố thôi. Mấy hôm nữa bố về mà. Bọn ở bố chăm sóc cụ nội, em lừa nhé."
Nói thì nhưng bé vẫn tiu nghỉu chắp tay lưng tìm em, cãi chị Hai.
Thím Đường bên cạnh hai chị em chí chóe mà nhịn , đúng là đứa nào cũng lanh lợi, đáng yêu.
Tại Cát Thị, nhà họ Diêu đang loạn như canh hẹ. Vì chuyện của Diêu Lệ Lệ, chồng cô là bà Lương dẫn đến nhà họ Diêu ầm ĩ, tuyên bố thẳng thừng là nhà họ Lương chấp nhận loại con dâu , quá mất mặt gia phong.
Ngô Bội Linh hết nước hết cái, van xin đủ điều nhưng bà Lương vẫn kiên quyết một câu: nhà bà tuyệt đối chứa chấp loại con dâu từng tù.
Cuống quá hóa rồ, Ngô Bội Linh sang ép Diêu Thừa Tuyên cầu xin La Tiếu.
Tiếc là Diêu Thừa Tuyên quyết tâm "đoạn tuyệt". Mặc kệ vợ đ.á.n.h mắng, ông im như tượng gỗ, nhúc nhích.
Trong lòng ông nghĩ, từ đầu đến cuối đều do Lệ Lệ tự chuốc lấy, ông thể bao che cả đời . Tự gây họa thì tự gánh chịu, để nó nhớ đời, kẻo gây họa lớn hơn thì trời cứu.
Diêu Bằng Thụy mệt mỏi từ bệnh viện trở về thì đập mắt là cảnh tượng hỗn loạn.
Mẹ đang gào thét trách móc bố, chồng của chị gái thì trợn mắt phồng mang c.h.ử.i bới, em gái sợ hãi co rúm một góc dám ho he.
Ngoài cổng, hàng xóm láng giềng xúm đen xúm đỏ xem kịch giữa trời lạnh giá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1525-chia-gia-tai-xong-roi-con-ngoi-i-ra-day-lam-gi.html.]
Chút niềm vui nho nhỏ nhen nhóm ở bệnh viện vụt tắt ngấm.
Chuyện của còn , hôm qua phong thanh chị đòi chia nhà, hôm nay nhà thông gia đến quậy phá. Cái nhà đúng là náo nhiệt thật! Diêu Bằng Thụy cảm thấy đầu đau như búa bổ.
Lúc , cô con dâu cả Vương Lâm Lâm nãy giờ trốn trong bếp mới bước , dõng dạc : "Thưa bác, chuyện nhà cháu thế nào chắc bác cũng rõ . Bác cứ về ạ. Chuyện của cô Lệ Lệ, đợi nhà cháu họp gia đình bàn bạc xong sẽ câu trả lời cho bác, ạ?"
Bà Lương cũng hôm nay ầm lên nữa cũng chẳng giải quyết gì ngay, bèn chốt hạ: " thẳng, nhà tuyệt đối chấp nhận con dâu tiền án tiền sự. Nếu con Lệ Lệ tù thật thì chỉ nước ly hôn thôi."
Nói xong, bà dẫn đoàn hùng hổ về.
Đám đông hóng chuyện bên ngoài bắt đầu xì xào bàn tán: "Con Diêu Lệ Lệ tự tìm đường c.h.ế.t, sai lè còn vu oan giá họa cho , tống tù là đáng kiếp."
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
"Đầu đuôi câu chuyện thế nào, kể coi?"
Thế là "đài phát thanh phường" hoạt động hết công suất. Ai nấy đều lắc đầu ngao ngán sự trơ trẽn của cô con gái cả nhà họ Diêu. La Tiếu lòng về giúp đỡ, thế mà c.ắ.n ngược. Lần thì danh tiếng nhà họ Diêu nát bét .
Tiễn bà Lương về xong, Vương Lâm Lâm gọi điện giục chồng là Diêu Bằng Phi về gấp. Khi cả nhà đông đủ, cô tuyên bố xanh rờn: "Bố , chúng chia nhà ạ."
Đề nghị chia nhà lúc dầu sôi lửa bỏng thế khiến Diêu Bằng Phi ái ngại, nhưng hiểu vợ đúng. Họ lo cho tương lai của con cái , thể cứ mãi kéo xuống bùn lầy thế .
Diêu Bằng Thụy chuẩn tinh thần từ nên quá bất ngờ, chỉ lẳng lặng chờ xem tiếp theo thế nào.
Ngô Bội Linh định mở miệng c.h.ử.i bới thì Diêu Thừa Tuyên ngăn .
Nhà họ Diêu cũng chẳng tài sản gì đáng giá để chia chác. Căn nhà cũ để cho con trai út, căn hộ tập thể phân cho con trai cả. Ông bà sẽ ở cùng con út tại đây, cần con cái chu cấp tiền dưỡng già, nhưng lúc ốm đau bệnh tật thì con cái trách nhiệm.
Khoản nợ 10.000 tệ vay của La Tiếu Diêu Bằng Phi nhận trả hết. Điều khiến Vương Lâm Lâm cảm kích em chồng, vì thực khoản nợ đó phát sinh khi chia nhà, lẽ chia đều, nhưng em chồng nhận phần thiệt thòi về .
Chẳng mấy chốc, việc chia gia tài xong xuôi, rạch ròi đấy.
Diêu Bằng Phi áy náy vỗ vai em trai: "Bằng Thụy, xin ."
Diêu Bằng Thụy bình thản đáp: "Em hiểu mà, đừng tự trách."
Ngô Bội Linh lúc mới nhảy dựng lên, chỉ mặt con trai cả mắng té tát: "Tự trách cái nỗi gì! Mày mà tự trách thì để vợ mày loạn lên như thế. Giờ em mày đang lúc khó khăn nhất, mày bỏ mặc nó. Sau thằng Thụy nó phất lên thì chúng mày đừng mà vác mặt đến nhận họ hàng!"
Diêu Bằng Phi và Vương Lâm Lâm xong mà tái mét mặt mày.
Thấy thái độ của họ, Ngô Bội Linh càng điên tiết, xua tay đuổi như đuổi tà: "Gia tài chia xong đấy, còn ì đấy gì? Cút, cút hết cho khuất mắt tao!"