Ngô Bội Linh ngờ đứa con trai út cưng chiều nhất những lời đau lòng như . Bà tức đến đỏ hoe cả mắt: "Tao tất cả là vì ai? Có đứa con nào như thế ?"
Diêu Bằng Thụy cũng đang cơn giận dữ, nể nang gì nữa: "Nếu bà ruột , thèm mà quản. Các mỡ heo mờ mắt hết ? Chuyện năm xưa còn bé nhưng nhớ rõ. Chị La Tiếu từng để thiếu ăn, từ cái bánh, cái kẹo, đến cái bánh bao bột ngô chị cũng nhường.
Đừng là đồ của nhà họ Viên họ Dương cho, thì đó cũng là chị nhịn miệng để dành cho chúng . Rốt cuộc là ai nợ ai ân tình? Các thừa hiểu mà cứ giả vờ hồ đồ!"
là vĩnh viễn thể đ.á.n.h thức một kẻ đang giả vờ ngủ.
Những lời của Diêu Bằng Thụy như cái tát thẳng mặt từng trong gia đình, khiến ai nấy đều đỏ mặt tía tai.
Diêu Thừa Tuyên mất một lúc lâu mới hồn, giọng ông run run, đầy vẻ bất lực: "Lời thằng Thụy các con cả đấy. Suy cho cùng đều là của bố, là bố quá nuông chiều các con. Bố cứ nghĩ mấy năm theo bố chịu khổ ở nông trường, giờ về thành phố bù đắp cho các con sống thoải mái một chút. Không ngờ... ngờ nuôi dạy một lũ ích kỷ thế . Bố hổ cho các con!"
Nói xong, ông lầm lũi bước đồn công an.
Khi công an thông báo về mức bồi thường cho chiếc máy phim, Ngô Bội Linh suýt ngất xỉu tại chỗ.
"3800 tệ?!"
Vụ rắc rối của con trai út còn giải quyết xong, giờ thêm khoản nợ khổng lồ từ con gái lớn. Đây là lấy mạng già của bà mà.
Vì máy là hàng mới tinh mua, hại yêu cầu bồi thường nguyên giá là hợp lý, thể tính khấu hao .
Thực , La Tiếu âm thầm ứng tiền đưa cho thanh niên họ Trịnh để thiệt thòi, dặn dò công an thu tiền từ nhà họ Diêu . Việc chỉ cô và các đồng chí công an , thanh niên cũng dặn giữ kín.
Đang lúc rối ren, Lương Hi Bình - chồng của Diêu Lệ Lệ - cũng hớt hải chạy tới. Nghe đến tiền đền bù, rũ rượi như tàu lá héo.
Không đền, mà là lực bất tòng tâm. Anh sang bố vợ, mếu máo: "Bố, cảnh nhà con bố đấy. Số tiền lớn như con đào . Gom hết tiền tiết kiệm của hai vợ chồng định mua nhà cũng chỉ hơn 900 tệ. Giờ con chạy vạy vay mượn thêm thì kịch kim cũng chỉ tầm 1200, 1300 tệ là cùng, hơn nữa thì con chịu c.h.ế.t."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1517-nguoi-vinh-vien-khong-the-danh-thuc-mot-ke-gia-vo-ngu.html.]
Diêu Thừa Tuyên thở dài não nề: "Gom bao nhiêu bấy nhiêu, khoản thể chây ì ."
Khi gặp Diêu Lệ Lệ, cô ả sơ cứu vết thương. Hai cái răng cửa gãy mất, môi sưng vều, chuyện gió lùa phần phật, phát âm rõ chữ. Nếu trong cảnh bi đát , chắc ai cũng phì .
Vừa thấy nhà, Diêu Lệ Lệ bù lu bù loa: "Hi Bình, bố , cả, em út! Mọi mau cứu con với! Con La Tiếu nó dám kiện con tội vu khống, con đàn bà đấy tâm địa độc ác quá!"
Diêu Bằng Phi quát lớn: "Đến nước mà mày vẫn giữ cái mồm ? La Tiếu gì mày mà mày cứ coi như kẻ thù thế? Đừng quá quắt nữa!"
Diêu Lệ Lệ sững sờ, gào lên: "Sao ai cũng bênh nó thế? Nó cho các uống bùa mê t.h.u.ố.c lú gì ?"
Diêu Bằng Phi chua chát: " là tóc dài mà kiến thức ngắn. Rõ ràng quan hệ hai nhà đang , chính mày tự tay phá nát tất cả, giờ mày lòng ? Mày lúc nào cũng nghĩ với mày, nhưng mày gì cho ? Người nhường mày là vì thèm chấp, mày tưởng sợ mày. Thật đáng thương hại!"
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Diêu Lệ Lệ trợn tròn mắt. Đây là đầu tiên đứa em trai luôn nhu mì mắng cô ả xối xả như , khiến cô ả cứng họng.
Cô ả sang cầu cứu bố: "Bố, bố quản nó ? Nó còn coi con là chị ?"
Diêu Thừa Tuyên lạnh lùng: "Nó sai câu nào ? Mày tự tự chịu."
Chồng cô ả cũng lườm cháy mắt khiến cô ả đành im bặt.
Mọi chuyện rõ ràng, nhà họ Diêu thể xin bảo lãnh về . La Tiếu thật, luật sư ngày mai sẽ đến việc, án tù là cái chắc, chỉ là bao lâu thôi.
Diêu Lệ Lệ vẫn hiểu rõ tình hình, tưởng nhà đến là về. Đến khi sáng mai luật sư của La Tiếu tới và chắc chắn tù, cô ả gào t.h.ả.m thiết như cha c.h.ế.t c.h.ế.t.
to đến cũng vô ích. Nhà họ Diêu đành gom tiền đền cái máy .
Diêu Bằng Thụy xin công an cho mang xác chiếc máy hỏng về, định mang đến chỗ bạn đồ điện tử xem bán gỡ gạc đồng nào đồng nấy.