Đợi La Tiếu khuất, một cô vợ trẻ mới chuyển đến e dè hỏi bên cạnh: "Chị là ai thế ạ?"
Mấy chị lớn tuổi hơn đáp: "Cô là vợ của Cục trưởng Lục đấy. Nghe là giáo sư trẻ nhất trường Đại học Y Bắc Kinh, kiêm luôn chức chủ nhiệm trẻ nhất của bệnh viện trực thuộc, tay nghề giỏi lắm."
Cô vợ trẻ theo bóng lưng La Tiếu đầy ngưỡng mộ: "Chị giỏi thật đấy."
Một chị khác tiếp lời: "Chứ còn gì nữa. Không chỉ giỏi chuyên môn , cô nấu ăn cũng khéo lắm, đúng chuẩn 'lên phòng khách, xuống phòng bếp' đấy." Nói đoạn, chị còn giơ ngón cái lên tán thưởng.
Cô vợ trẻ tò mò hỏi thêm: "Thế lương bổng của chị chắc cũng kém gì Cục trưởng nhỉ?"
Mọi xung quanh bật . Chị lúc nãy đáp: "Kém thế nào ! Nghe bảo hồi du học về, cô mang theo cả công trình nghiên cứu khoa học, cái bằng sáng chế đáng giá cả gia tài đấy."
Nghe đến đây, mắt cô vợ trẻ sáng rực lên. Người ngoài tưởng cô sùng bái La Tiếu, nhưng thực chất trong đầu cô đang toan tính những điều vụ lợi.
Lục Nghị Thần hôm nay vợ về khu tập thể, về sớm lắm nhưng vướng việc đột xuất. Đành gọi điện về báo: "Alo, Tiếu Tiếu, em về đến nhà ?"
"Em cửa xong. Bao giờ về?"
"Anh chút việc gấp, chắc muộn chút mới về ."
"Không , cứ việc , lát nữa em nấu cơm."
"Ừ, sẽ cố gắng về sớm với em."
Cúp điện thoại, La Tiếu căn nhà dọn dẹp sạch sẽ, mỉm hài lòng.
Vào bếp, cô vo gạo cắm cơm, rửa sạch xương sườn bắc lên bếp hầm, đó thong thả chuẩn các món khác. Vừa nấu, cô suy tính xem nên mua đồ bổ gì gửi cho Quan Vũ Kỳ.
Khi thức ăn gần chín thì cô tiếng gõ cửa. La Tiếu đồng hồ, thầm nghĩ giờ ai đến nhỉ.
Lau khô tay, cô mở cửa. Trước mặt cô là một phụ nữ lạ mặt, tay bế một đứa bé chừng một tuổi.
La Tiếu hỏi: "Chị tìm ai?"
Người phụ nữ liếc mắt trong sân, ngập ngừng : "Chị dâu, em tìm chị. Có thể cho con em trong chuyện ?"
La Tiếu vẫn chắn cửa, vội mời : "Chị ?"
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Người phụ nữ gượng: "Lúc nãy chị về, em ngay cạnh mấy chào hỏi chị đấy, chắc chị để ý."
Nghe , La Tiếu cũng nỡ để ngoài trời lạnh, nhưng trong lòng vẫn dấy lên sự cảnh giác. Cô mời phụ nữ phòng khách - nơi bài trí đơn giản, chuyên dùng để tiếp khách xã giao.
La Tiếu rót cho cô một cốc nước, lấy cho đứa bé một cái bánh quy.
Người phụ nữ lên tiếng: "Chị dâu, em mạo đến đây là chuyện nhờ vả chị."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1502-nguoi-kia-la-ai-the.html.]
La Tiếu ngắt lời: "Chúng từng quen , ít nhất chị cũng nên giới thiệu đôi chút về chứ."
Người phụ nữ ngượng ngùng: "Chồng em là Diêm Tam Thái, em tên là Đỗ Hỉ Muội." Cô chỉ đứa bé: "Đây là con trai em, Diêm Tiểu Bằng."
La Tiếu hỏi cho chắc: "Cũng ở trong khu tập thể ?"
Đỗ Hỉ Muội gật đầu lia lịa: "Vâng, chồng em việc quyền Phó cục trưởng Khâu Quang Minh."
La Tiếu tạm tin lời cô : "Vậy chị tìm việc gì?"
Đỗ Hỉ Muội thu nụ , vẻ mặt rầu rĩ: "Chuyện là thế , nhà đẻ em chút việc gấp cần tiền, chị dâu thể cho em mượn một ít ?"
La Tiếu đầu tiên gặp kiểu sấn sổ thế , gặp mặt đòi vay tiền, còn là lạ hoắc. Cô nhíu mày: "Sao chị vay? Chồng chị lo liệu ?"
Đỗ Hỉ Muội đảo mắt, thở dài: "Anh ngại mất mặt nên dám vay, việc nhà đẻ em nên em đành mặt dày đến cầu xin chị."
La Tiếu dò xét: "Chị thể rõ là chuyện gì mà cần gấp thế ?"
Đỗ Hỉ Muội ấp úng: "Chị dâu, tóm là nhà em đang cần tiền. Chị yên tâm, đợi chồng em lĩnh lương và tiền thưởng, em sẽ trả ngay."
La Tiếu thấy cô giấu diếm, càng nghi ngờ. Trong khu bao nhiêu quen , cớ tìm đến cô - mới gặp đầu để vay tiền? Chắc chắn vấn đề.
Suy nghĩ một chút, cô hỏi : "Thế chị vay bao nhiêu?"
Đỗ Hỉ Muội tưởng La Tiếu xuôi xuôi, vội đáp: "800 tệ là ạ."
La Tiếu thẳng mắt cô : " nhiều tiền mặt ở đây. Hay là chị cứ về , lát nữa . Để bảo chồng mai mang tiền đưa trực tiếp cho Diêm Tam Thái."
Sắc mặt Đỗ Hỉ Muội biến đổi ngay lập tức: "Chị dâu, cần phiền thế . Chị bao nhiêu thì cho em mượn bấy nhiêu cũng , khi nào Tam Thái lĩnh lương em sẽ mang sang trả chị."
lúc , giọng Lục Nghị Thần vang lên từ ngoài cổng: "Bà xã ơi, về đây!"
Đỗ Hỉ Muội tiếng liền bật dậy, bế xốc con lên: "Chị dâu, ... Cục trưởng về , thôi em xin phép về . Chuyện lúc nãy coi như em gì nhé."
Nói xong, cô vội vàng ôm con chạy khỏi phòng khách, lướt qua Lục Nghị Thần mà dám dừng chào hỏi, chỉ lí nhí một câu: "Cục trưởng về ạ." biến mất cánh cổng.
Lục Nghị Thần theo bóng lạ, hỏi vợ: "Người là ai thế em?"
La Tiếu ngoài, trả lời ngay mà hỏi ngược : "Anh xong việc ?"
Lục Nghị Thần gật đầu, tiến gần ôm lấy vợ, như đứa trẻ chờ khen: "Anh dọn tuyết sạch sẽ ? Em hài lòng ?"
La Tiếu kiễng chân hôn lên má : "Tốt lắm, tiếp tục phát huy nhé. Em đ.á.n.h giá cao tinh thần của ."
Nói cô chạy biến bếp: "C.h.ế.t, nồi gà hầm của em!"
Lục Nghị Thần sờ lên chỗ má hôn, ngẩn ngơ một .