Ngô Bội Linh đến cửa nhà giấu vẻ sốt ruột, bà túm lấy tay áo Diêu Thừa Tuyên giục: "Ông nó ơi, ông một câu chứ, cứ im im thế lo c.h.ế.t ."
Diêu Thừa Tuyên cầm bao t.h.u.ố.c lá bàn, định rút một điếu hút cho đỡ sầu não. kịp châm lửa thì Ngô Bội Linh giật phắt lấy: "Lúc nào mà ông còn tâm trạng hút t.h.u.ố.c hả?"
Diêu Thừa Tuyên ném que diêm xuống bàn, thở dài: "Bà thấy cả còn gì, còn hỏi cái gì nữa?"
Ngô Bội Linh cáu kỉnh: " cái gì chứ? Nếu rõ ràng thì còn hỏi ông gì?"
Lúc , con trai cả Diêu Bằng Phi và con dâu Vương Lâm Lâm từ ngoài . Diêu Bằng Phi lên tiếng: "Mẹ, chuyện gì thì từ từ , to tiếng thế sợ hàng xóm thấy họ cho ?"
Vương Lâm Lâm cũng nhanh nhẹn rót nước mời bố chồng: "Bố uống ngụm nước cho hạ hỏa, chuyện gì cả nhà đóng cửa bảo ."
Ngô Bội Linh bưng cốc nước con dâu rót uống một ngụm lớn, mới : "Mẹ cũng chuyện đàng hoàng với bố các con lắm chứ, nhưng các con xem thái độ của ông kìa."
Diêu Thừa Tuyên day day thái dương, giọng mệt mỏi: "Được , điện thoại cũng gọi , La Tiếu cũng đồng ý cho vay tiền , bà còn thế nào nữa?"
Nghe thấy La Tiếu đồng ý cho vay, mắt Ngô Bội Linh sáng lên: "Con bé cho mượn bao nhiêu?"
Chưa bao giờ Diêu Thừa Tuyên cảm thấy chán ghét vợ như lúc , ông đáp nhạt thếch: "Không , cô chỉ bảo sẽ cho mang tiền tới."
Ngô Bội Linh cuống lên: "Sao ông hỏi cho rõ ràng? Nhỡ đưa tiền ăn bớt của chúng thì đường nào mà ?"
Nghe đến đây, Diêu Thừa Tuyên nhịn nữa mà quát lên: "Trong đầu bà suốt ngày chỉ nghĩ mấy cái đó thôi ? Có bà đang tính mượn tiền xong quỵt luôn hả? Hôm nay bà ép gọi cuộc điện thoại , cái mặt già của ném xuống đất , bà đừng mà suy diễn linh tinh nữa."
Thấy chồng tức giận bỏ , Ngô Bội Linh sang con trai và con dâu, giọng bắt đầu mếu máo: "Các con xem bố các con kìa, thái độ gì thế ? Mẹ chỉ sợ nhà lừa thôi, lo cho cái nhà chứ cho ai?"
Diêu Bằng Phi thở dài: "Mẹ , nhà đang chuyện, ai cũng rối bời cả, đừng suốt ngày lóc nữa ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1491-luong-tam-cua-may-de-cho-tha-roi-a.html.]
lúc đó, Diêu Lệ Lệ từ bên ngoài bước , thấy khí trong nhà căng thẳng liền hỏi: "Sao thế ạ? Mẹ mà ?"
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Thấy con gái về, Ngô Bội Linh như tìm đồng minh: "Còn tại bố con ? Mấy ngày nay gì cũng sai, ông thèm để ý, hễ mở miệng là chặn họng , coi như cái thớt để trút giận ."
Diêu Lệ Lệ hỏi ngay: "Mẹ, thế bố gọi điện cho La Tiếu ?"
Ngô Bội Linh gật đầu: "Gọi thì gọi, nhưng cụ thể bên gì thì chả câu nào. Định hỏi bố con cho rõ thì ông nổi khùng lên bỏ đấy."
Diêu Lệ Lệ xong cũng thấy đau đầu: "Bố thật là, gì thì cho rõ ràng. Giờ bệnh viện mỗi ngày tốn bao nhiêu là tiền, nếu vay tiền thì nhà họ kéo đến ầm ĩ, lúc đó hàng xóm láng giềng cho thối mũi, mất mặt c.h.ế.t ."
Diêu Bằng Phi cau mày: "Em sợ mất mặt thì đừng về nữa."
Diêu Lệ Lệ cả thì xù lông: "Anh cái gì thế? Em sai chỗ nào ? Anh trút giận lên em gì?"
Vương Lâm Lâm vội kéo tay áo chồng: "Bằng Phi, đừng nóng, giờ cả nhà đồng lòng giải quyết khó khăn, cãi thì tích sự gì."
Cô thở dài tiếp: "Cũng cô cho mượn bao nhiêu nữa."
Diêu Lệ Lệ bĩu môi: "La Tiếu giàu nứt đố đổ vách, nếu mà cho mượn ít thì đúng là loại vong ân phụ nghĩa."
Cô dứt lời thì thấy tiếng cửa sân đóng sầm một cái, tiếng Diêu Thừa Tuyên vang lên như sấm: "Diêu Lệ Lệ, mày hươu vượn cái gì đấy? Ai vong ân phụ nghĩa hả?"
Diêu Lệ Lệ giật thon thót, nhưng vẫn già mồm cãi : "Con sai ? Nếu nhờ nhà thì nó c.h.ế.t đói từ lâu ."
Diêu Thừa Tuyên hai lời, lao tát thẳng mặt Diêu Lệ Lệ một cái "bốp": "Mày... mày đúng là thể lý lẽ nữa ! Mày quên là chính mày ép trả hết nợ ân tình ?
Nói cũng , tổng cộng ăn cơm nhà mấy bữa? Mà là cháo rau dại loãng toẹt soi gương . Ngược , khi nhà họ Viên và họ Dương đến, La Tiếu giúp đỡ nhà bao nhiêu, cho chúng mày ăn bao nhiêu thứ ngon. Lương tâm mày để ch.ó tha mà giờ còn dám mở mồm bảo vong ân phụ nghĩa? Tao mà thấy nhục cho mày!"