Xuyên Không Về Thập Niên 80: Thiếu Nữ Dị Năng - Chương 1442: Kẻ ngốc to gan trong mắt người khác

Cập nhật lúc: 2025-11-17 09:55:10
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phó viện trưởng Vương, dẫn đầu đoàn cứu viện, đang sốt ruột như đống lửa. Tiến thoái lưỡng nan, về thì tiếp thì xong.

 

Mưa vẫn trút xuống xối xả, mặt đường ngập nước lênh láng, tầm gần như bằng . Việc lái xe bây giờ dựa cảm giác và hàng cây lờ mờ hai bên đường. Cứ đà , liệu đến hiện trường an vẫn là một dấu hỏi lớn. Cả xe ai nấy đều lo lắng tột độ.

 

Đang lúc do dự, mấy chiếc xe chở thiết của bệnh viện và xe cứu thương từ các đơn vị khác cũng trờ tới. Thấy xe dẫn đầu dừng , họ cũng lượt tấp hỏi thăm tình hình.

 

Sau khi hội ý, thống nhất để tài xế của Bệnh viện Kinh thị dẫn đường. Người vốn là lính lái xe vận tải trong quân ngũ, từng kinh qua những cung đường hiểm trở nên cũng chút kinh nghiệm.

 

Tuy , tài xế xe La Tiếu vẫn run rẩy, nhất quyết dám cầm lái.

 

Hết cách, La Tiếu bước lên đề nghị: "Phó viện trưởng Vương, là để lái cho?"

 

Đa xe đều phản đối. Dù La Tiếu vẫn tự lái xe hàng ngày, nhưng đó là xe con, còn đây là xe buýt to kềnh càng, ai dám chắc cô thể điều khiển trong điều kiện thời tiết khắc nghiệt ?

 

Lúc , một bác sĩ từng sát cánh cùng La Tiếu trong đợt chống dịch lên tiếng: "Cứ để chủ nhiệm La thử . Mọi còn cách nào hơn ? Chẳng lẽ chúng cứ đây chờ c.h.ế.t hoặc đợi đến cứu? Đừng quên sứ mệnh của chúng , đừng quên những đang chờ chúng cứu mạng. Hơn nữa, mấy năm từng xe buýt do chủ nhiệm La lái , còn êm hơn khối tay lái già đấy."

 

Phó viện trưởng Vương cũng gật đầu: "Phải, cũng nhớ chuyện đó."

 

Lúc , các xe khác bắt đầu vượt lên. Mọi xe thấy cũng ai phản đối nữa.

 

Thế là La Tiếu, trong ánh mắt nghi ngại của như một "kẻ ngốc to gan", bình tĩnh ghế lái, khởi động xe một cách vững vàng và bám theo đoàn xe phía .

 

May mắn , một đoạn thì mưa ngớt dần. Khi họ đến nơi, lực lượng quân đội triển khai cứu hộ, nhiều nạn nhân đưa khỏi vùng nguy hiểm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1442-ke-ngoc-to-gan-trong-mat-nguoi-khac.html.]

 

Do thời tiết và đường ngập nước, việc chuyển bệnh nhân về thành phố là bất khả thi. Hơn nữa trời sắp tối, đường phía sạt lở, chia cắt với thị trấn bên cạnh. Vì , phương án tối ưu là thiết lập trạm cấp cứu dã chiến ngay tại chỗ.

 

Một dân địa phương nhiệt tình đề nghị dùng nhà trạm xá tạm thời. Ngôi nhà tách biệt, cách xa khu vực sạt lở nên khá an .

 

Mọi xách theo đồ dùng cá nhân, đội mưa theo dân nọ. Vào đến sân, họ thấy khá nhiều thương và dân làng sơ tán tập trung ở đây.

 

Xe chở thiết y tế tận nơi, dân hô hào khiêng vác giúp. Nhóm của La Tiếu kịp nghỉ ngơi, lao cấp cứu ngay lập tức.

 

Mãi đến khi trời tối hẳn, những ca chấn thương nhẹ mới xử lý xong. Bên ngoài mưa vẫn rơi nhưng nhỏ hơn lúc chiều.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Đội cứu hộ đến bàn bạc, do trời tối và đường trơn trượt, việc di chuyển nạn nhân từ hiện trường về đây khó khăn. Họ điều động một nhóm nhân viên y tế trực tiếp hiện trường để sơ cấp cứu, khi tình trạng nạn nhân định mới chuyển về.

 

Điều kiện ở đây thiếu thốn, hiện trường chắc chắn còn gian khổ và nguy hiểm hơn gấp bội. trong cảnh , cần tiên phong. La Tiếu nghĩ sức khỏe , gian tùy hỗ trợ, hơn nữa còn là đảng viên, nên cô dậy dứt khoát: "Tính một ."

 

Sau khi hội ý, các lãnh đạo quyết định: "Đảng viên xung phong . Mỗi bệnh viện cử hai , phiên mỗi sáu tiếng."

 

Nhân sự nhanh chóng tập hợp, theo chân các chiến sĩ bộ đội lội bùn đất tiến về phía hiện trường sạt lở.

 

Tình hình ở đây quả thực vô cùng gian nan, lều bạt dựng tạm bợ, luôn trong tư thế sẵn sàng di tản nếu sạt lở tiếp diễn.

 

Vừa đến nơi, họ thấy các chiến sĩ đưa thêm ngoài. Ai nấy đều ướt sũng, lấm lem bùn đất từ đầu đến chân. La Tiếu mà xót xa, mắt đỏ hoe. Trời càng lúc càng tối, lòng cô như lửa đốt.

 

 

Loading...