La Tiếu đáp: "Xe trục trặc chút, đang gửi xưởng sửa ."
Một nữ đồng nghiệp mới chuyển đến năm nay tò mò hỏi: "Chủ nhiệm La, đưa chị đến là ai thế?"
Người bên cạnh nhanh nhảu: "Thì là chồng chủ nhiệm La chứ ai."
Cô đồng nghiệp mới vô tình cố ý mà một câu đầy ẩn ý: "Chủ nhiệm La, nhà chị giàu thật đấy, hai vợ chồng đều xe riêng, tốn kém lắm nhỉ?"
Mọi xung quanh xong đều sững sờ, câu mùi "cà khịa" rõ rệt.
La Tiếu bình thản cô : "Sao? Cô gì?"
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Cô quanh một lượt : "Một chiếc ô tô rẻ, chỉ dựa lương của chủ nhiệm La e là mua nổi nhỉ?"
La Tiếu nhạt: "Cô đúng đấy."
Cô ngờ La Tiếu thừa nhận thẳng thừng như , bèn tấn công tiếp: "Vậy tiền mà chị mua xe?"
Mọi cô như ngoài hành tinh, tự giác lùi xa một chút. Ai cũng nghĩ thầm, dù ông dượng là phó viện trưởng chống lưng thì cũng thể ngốc nghếch và vô duyên đến mức .
La Tiếu bật : "Cô lấy tư cách gì để hỏi câu ? Là cô hỏi, là phó viện trưởng Nghê bảo cô hỏi?"
Tuy hóng hớt nhưng La Tiếu cũng kha khá chuyện trong bệnh viện qua lời kể của y tá và trợ lý. Cô gái tên Khương Thường Thường, cháu gái bên vợ của phó viện trưởng Nghê. Ỷ thế dượng to nên cô thường xuyên gây sự, nể mặt phó viện trưởng nên nhịn. La Tiếu thì , cô thích lôi dượng dọa thì cô lôi ông cuộc luôn.
Khương Thường Thường ngờ La Tiếu chẳng nể nang gì dượng , còn cô bẽ mặt đám đông, nên thẹn quá hóa giận: "Sao? Không trả lời nên lôi dượng bia đỡ đạn ? Việc liên quan gì đến dượng ?"
La Tiếu lạnh lùng: "Chuyện nhà đến lượt cô quản. Muốn quản thì bảo phó viện trưởng Nghê đến đây mà hỏi."
Nói xong cô lưng thẳng bệnh viện, bỏ Khương Thường Thường tức điên , gào lên phía : "Chị đừng đắc ý, cứ đợi đấy cho ."
Mọi lắc đầu ngán ngẩm, cô gái chắc sáng vội quá quên mang não theo .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1436-tai-bay-va-gio.html.]
Thực nguyên nhân sâu xa khiến Khương Thường Thường gây sự với La Tiếu là do ghen tuông. Cô thích thầm một nam bác sĩ, nhưng suốt ngày ca ngợi chủ nhiệm La hết lời, nào là y đức , chuyên môn giỏi, nết hiền... khiến cô nóng mắt. La Tiếu đúng là cũng trúng đạn.
Chuyện lan truyền khắp bệnh viện với tốc độ ánh sáng. Đến trưa, phó viện trưởng Nghê xuống căng tin ăn cơm mới tin cháu gái quý hóa gây chuyện thị phi. Ông tức tối bỏ bữa, hầm hầm về văn phòng.
Ông cho gọi Khương Thường Thường lên ngay lập tức: "Sáng nay cô dám ở cổng bệnh viện chất vấn chủ nhiệm La tiền mua xe hả?"
Khương Thường Thường vẫn già mồm: "Chủ nhiệm La đúng là đồ tiểu nhân, tí chuyện cũng chạy mách lẻo với dượng."
Phó viện trưởng Nghê đập bàn cái rầm: "Cô câm miệng cho !"
Khương Thường Thường bao giờ thấy dượng giận dữ như nên sợ xanh mặt.
"Lát nữa xin chủ nhiệm La ngay cho ."
Cô trố mắt: "Tại ạ?"
"Tại ? Tại vì thèm chấp cô mà mách viện trưởng xử lý cô đấy. Tại vì cô rảnh rỗi sinh nông nổi, vu khống khác."
"Cháu vu khống cái gì?"
"Cô hỏi tiền , ý tứ chẳng là tiền bất chính ? Cô mang não ? Trước khi đây dặn dò kỹ về bối cảnh nhân viên trong viện , cô để ngoài tai hết hả?"
"Dù chồng chị quan thì cũng quản đến bệnh viện chứ?"
" xin cô về đây việc chứ về để gây họa cho . Nếu chịu xin thì cuốn gói khỏi đây ngay."
"Chỉ là vài câu thôi mà, dượng cần nặng lời thế ?"
"Vài câu ? Cô đang gây chuyện thị phi đấy. Hôm nay cô hai con đường: một là cầu xin chủ nhiệm La tha thứ, hai là biến khỏi cái bệnh viện ."