Dương Lập Cương gào lên t.h.ả.m thiết: "Cha ơi, con là con ruột của cha mà, cha nỡ thấy c.h.ế.t cứu ? Đợi con tiền con sẽ trả mà."
Lời ai tin chứ quen thì đời nào tin. giờ phút chẳng còn sĩ diện gì nữa, mạng sống là quan trọng nhất.
Hắn quỳ sụp xuống van xin : "Mẹ ơi, bọn chúng ác lắm, con mà bắt chắc chắn sẽ c.h.ặ.t t.a.y chặt chân, nỡ lòng nào con tàn phế ?"
Mặc cho Dương Lập Cương lóc van xin, ông bà Dương vẫn kiên quyết nhượng bộ. Đám đòi nợ mất kiên nhẫn, tên cầm đầu hiệu cho đàn em lôi Dương Lập Cương .
Hàng xóm ngoài bàn tán xôn xao: "Thằng cha Lập Cương hết t.h.u.ố.c chữa , sớm muộn gì cũng đ.á.n.h c.h.ế.t thôi."
"Đáng đời, loại đáng thương, lớn đầu mà báo hại cha ."
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
La Tiếu dìu sư nương trong nhà, sợ bà xúc động quá mà ngất xỉu. Khi cô , Lục Nghị Thần gì với đám mà họ buông Dương Lập Cương . Tên cầm đầu chỉ mặt dọa: "Được, nể mặt em , tao cho mày thêm 3 ngày. Đến lúc đó tiền thì liệu cái chân ch.ó của mày đấy."
Đám đòi nợ bỏ , Dương Lập Cương liền dậy trách móc cha : "Cha thật đấy, rõ ràng tiền mà thấy c.h.ế.t cứu."
Dương Kiến Thành tức đến run , hối hận vì gọi chúng về Kinh thị, cứ tưởng trải qua bao sóng gió chúng sẽ đổi, ai ngờ vẫn ích kỷ như xưa.
Lục Nghị Thần giải tán đám đông hiếu kỳ. Dương Lập Cương thấy vợ chồng La Tiếu ở đó, bẽ mặt hàng xóm nên dám ho he thêm lời nào, lủi thủi bỏ tìm cách xoay tiền. Hắn tự tát tay , hối hận vì thói ngứa nghề. Hắn dám ăn vạ ở đây nữa vì sợ cha tức quá sinh bệnh, sợ Lục Nghị Thần tống cổ đồn công an.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1434-tu-lam-tu-chiu.html.]
La Tiếu rót nước ấm cho sư phụ sư nương uống để lấy bình tĩnh. An ủi hồi lâu hai ông bà mới nguôi ngoai. Dương Kiến Thành vỗ đùi than: "Nghiệp chướng, sinh cái thứ con cái khốn nạn thế ."
Phùng Thục Mẫn uống cạn cốc nước, giục vợ chồng La Tiếu về: "Chúng , muộn , hai đứa về kẻo mai còn ."
La Tiếu lo lắng: "Sư nương, tối nay con ở với hai nhé?"
"Thôi, ở nhà còn lũ trẻ đang đợi. Đừng lo, chuyện gì ."
Lục Nghị Thần hiểu ý ông bà yên tĩnh nên kéo tay vợ: "Để sư phụ sư nương nghỉ ngơi em ạ, mai chúng sang."
Ra khỏi cổng, La Tiếu gọi điện ngay cho Hách Tú Kiệt (vợ của Dương Lập Cương), kể sự tình và yêu cầu bà sáng mai sang xem tình hình cha .
Hách Tú Kiệt ban đầu còn phụng phịu: "Sao cô gọi cho cả chị dâu?"
La Tiếu lạnh lùng đáp: "Nếu cha mệnh hệ gì, bà nghĩ cả chị dâu tha cho nhà bà ? Đừng mà điều."
Cúp máy, cô mới yên tâm về.
Trong nhà, Dương Kiến Thành thở dài với vợ: "Chung quy là tại tham lam. Cứ nghĩ gọi chúng nó về thì Tiếu Tiếu đỡ vất vả. Tưởng chúng nó lên chức ông bà sẽ đổi tâm tính. Ai ngờ giang sơn dễ đổi bản tính khó dời. Đã thế còn đẩy Tiếu Tiếu xa, lâu lâu con bé mới dám ghé một . là tự tự chịu mà."