Khi La Tiếu , cô mang theo gia vị, định bụng tự tay cá, nhưng Lục Nghị Thần vội giành lấy: "Để cho, cá tanh lắm, em cứ bên cạnh chỉ đạo là ."
Thạch Đầu và Thái Phong tận dụng vật liệu tại chỗ, dùng đá xếp thành một cái bếp dã chiến để nướng cá. Thạch Đầu từng trải qua huấn luyện sinh tồn trong quân đội nên kinh nghiệm món . Bọn trẻ cũng lăng xăng phụ giúp những việc vặt, chỉ La Tiếu Lục Nghị Thần ưu ái " chơi xơi nước" giữ vai trò tổng chỉ huy. Anh còn tranh thủ rửa sạch một quả đào đưa cho cô gặm cho đỡ buồn miệng.
Mọi đang bận rộn thì thấy tới. Nhìn kỹ , hóa là em nhà họ Triệu, những năm xưa từng La Tiếu giúp đỡ.
La Tiếu chào: "Đã lâu gặp."
Triệu Lợi Trung tươi bước đến, quên giới thiệu cô gái cùng: "Đây là mà kể với em, ân nhân của gia đình , chị La."
La Tiếu hỏi: "Vợ đây ?"
Triệu Lợi Trung ngượng ngùng: "Hiện tại thì , nhưng sắp ạ. Bọn em định ngày, tổ chức dịp Quốc khánh tới." Anh dám mời khách sáo vì Kinh thị cách xa Cát thị, phiền .
La Tiếu cô gái vẻ e lệ mặt: "Chào em, mắt lắm. Cậu là đàn ông trách nhiệm và bản lĩnh đấy, chúc hai em hạnh phúc."
Cô gái cúi thật sâu: "Chào chị, em thường Lợi Trung nhắc về chị. Anh bảo năm xưa nếu chị giúp đỡ thì em họ ngày hôm nay. Cảm ơn chị nhiều."
La Tiếu vội đỡ cô gái dậy: "Đừng , cơ hội là do chị đưa , nhưng quan trọng là em họ nỗ lực, chịu khó và tự giác. Người đáng cảm ơn nhất chính là bản họ, những trai trẻ bản lĩnh năm xưa."
Cô gái La Tiếu , đôi mắt bỗng đỏ hoe vì xúc động: "Dù thì cũng cảm ơn chị đưa tay giúp đỡ. Không cơ hội chị trao, đúng là họ sẽ ngày hôm nay, đó là sự thật."
La Tiếu tranh luận nữa, chỉ chỗ cá sắp chín: "Ở nếm thử cá nướng nhé."
Cô gái gật đầu: "Vâng, bọn em xin phép phiền."
Qua cuộc trò chuyện, La Tiếu Triệu Lợi Trung nghiệp đại học hơn hai năm, hiện việc tại Cục Tài chính Cát thị. Cô gái là bản địa, ở phòng tài vụ Cục Giáo dục. Cậu em Triệu Lợi Quân cũng giỏi giang, thi đỗ Đại học Sư phạm, sang năm nghiệp là ngay bát cơm sắt.
La Tiếu hỏi thăm: "Sức khỏe ông nội thế nào ?"
Triệu Lợi Trung : "Ông vẫn khỏe ạ. Giờ ông sống với em Cát thị, nhưng ông kêu quen sống ở phố, mà để ông một ở quê em yên tâm. Tuy nhiên cứ đến mùa ấm hoặc khi Lợi Quân nghỉ, em vẫn đưa ông về quê ở một thời gian."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1402-niem-tu-hao-cua-thon-va-su-hoi-han-muon-mang.html.]
Mùi cá nướng thơm lừng thu hút ít tới xem, cuối cùng cả thùng cá đều nướng hết, ai đến xem náo nhiệt cũng chia một phần, khí vô cùng vui vẻ.
Trời còn sớm, thu dọn đồ đạc trở về. Vì ngày mai Kinh thị, buổi tối La Tiếu mời vợ chồng bí thư và vợ chồng kế toán ăn cơm. Thím Cao vốn định mời nhưng La Tiếu thuyết phục ngược . Sau đó nghĩ bỏ qua nhà trưởng thôn cũng tiện, nên mời cả vợ chồng trưởng thôn đến cùng chung vui.
Trên bàn cơm, nhắc đến em nhà họ Triệu, Cao Giải Phóng : "Bọn nó đúng là tấm gương sáng, là niềm tự hào của cả thôn ."
La Tiếu tò mò: "Nhiều năm như , bọn họ nào ?"
Đinh Thải Phượng, vợ kế toán, tiếp lời: "Nghe về, nhưng dám đến thăm hai đứa con trai. Nghe nhà đẻ bà bảo khi tái giá, bà sinh thêm một thằng con trai cho nhà , cuộc sống cũng tạm ."
Vợ trưởng thôn chép miệng: "Cũng chẳng bà thăm, mà là phía nhà chồng mới ngăn cấm. Họ bảo lúc tái giá thì đừng liên hệ gì nữa, gặp mặt chỉ thêm khó xử."
Đinh Thải Phượng thở dài: "Chẳng qua là sợ hai đứa con trai tìm đến nhờ vả, sợ dây dưa dứt thôi."
Thím Cao lúc chen : "Lúc việc tuyệt tình như thế, giờ chắc hối hận xanh ruột, cũng chẳng khác gì nhà họ Tôn." Nói xong bà mới giật , ngại ngùng Thạch Đầu: "Xem cái miệng của thím ."
Thạch Đầu thản nhiên: "Không thím, cháu để bụng chuyện đó từ lâu ."
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Vợ trưởng thôn Thạch Đầu hỏi: "Thạch Đầu , cháu còn học ?"
Thạch Đầu đặt cốc nước xuống: "Cháu mới nghiệp đại học năm nay ạ."
Vợ trưởng thôn mắt sáng lên: "Thế phân công tác ?"
Mọi đều dồn mắt về phía Thạch Đầu. Cậu cũng giấu giếm: "Cháu phân , cháu học trường quân đội nên phân về đơn vị bộ đội ở Kinh thị."
Cao Giải Phóng và Tôn Quý Xương từ nên ngạc nhiên lắm, nhưng trưởng thôn thì kích động vỗ đùi: "Trời đất ơi, học trường quân đội cơ đấy!"
Sau đó nhao nhao hỏi han, khi Thạch Đầu trường phong hàm cấp phó liên, ai nấy đều chúc mừng và ngưỡng mộ thôi. Họ thầm nghĩ, chuyện mà để nhà họ Tôn , chắc tiếc đứt ruột, mất ăn mất ngủ.
Mà quả thật, những nhà họ Tôn lúc đang như cà tím phơi sương, ỉu xìu chẳng nhấc nổi tinh thần.