Xuyên Không Về Thập Niên 80: Thiếu Nữ Dị Năng - Chương 1398: Vô lợi không dậy sớm

Cập nhật lúc: 2025-11-17 09:50:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong bữa tối, nâng ly cạn chén, trò chuyện vô cùng vui vẻ.

 

Ngồi xe cả ngày, ai cũng mệt nên chuyện quá muộn. Cao Giải Phóng bảo họ nghỉ ngơi sớm, chuyện gì mai hãy .

 

Buổi tối, khi sắp xếp cho bọn nhỏ ngủ, La Tiếu và Lục Nghị Thần trở về phòng của . Trở chốn xưa, cả hai khỏi chút kích động, vì đêm nay vô cùng nồng nhiệt. Để tránh hổ ngày hôm , hai quyết định gian, "vận động" đến muộn mới ôm ngủ.

 

Sáng sớm hôm , hai tắm rửa xong xuôi trong gian mới .

 

Sau khi dọn dẹp phòng ốc, họ gõ cửa phòng bọn nhỏ, giục chúng nhanh chóng chuẩn để cùng lên núi ngắm cảnh.

 

Hôm qua, họ chuyện với Cao Giải Phóng và kế toán Tôn Quý Xương, sáng nay hai họ sẽ đưa Thạch Đầu viếng mộ Tôn Mai.

 

Gia đình cô thì lên sườn núi hít thở khí trong lành, tiện thể chỗ đầm nước xem đổi gì .

 

Lúc họ chuẩn xong, Cao Giải Phóng và Tôn Quý Xương cũng đến. Thạch Đầu mang theo đồ tế lễ chuẩn từ sớm, chào hỏi trong sân theo họ.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Trên đường , Thạch Đầu lời nào. Nhiều năm như trở về, một là dính dáng đến nhà họ Tôn, hai là gây phiền phức cho chị, ba là... trong lòng cũng chút oán giận .

 

Năm đó, nếu cái gì cũng đặt nhà đẻ lên hết, thứ gì cũng mang về nhà ngoại, thì gã cha khốn nạn cũng sẽ tuyệt tình đến mức vứt bỏ con họ để một về thành phố.

 

Mẹ là một đáng thương, nhưng nếu bà răm rắp lời mỗ mỗ, thì kết cục thê t.h.ả.m như , và cũng trải qua tuổi thơ cơ cực đến thế.

 

thật lòng yêu thương . Bây giờ trưởng thành, thể tự gánh vác, cũng nên trở về, mộ cho những gì trải qua trong mấy năm nay.

 

Ngôi mộ của Tôn Mai lâu ai chăm sóc. Lòng Thạch Đầu trĩu nặng. Cậu đặt đồ xuống, lẳng lặng nhổ hết cỏ dại xung quanh, sửa sang ngôi mộ.

 

Cao Giải Phóng và Tôn Quý Xương phụ giúp dọn dẹp xong liền lùi một bên.

 

Thạch Đầu bày đồ cúng lên, thắp nến, đào một cái hố nhỏ mộ, đốt tiền vàng mã lẩm bẩm kể những chuyện xảy khi rời .

 

Cao Giải Phóng và Tôn Quý Xương ở xa, nhưng vẫn Thạch Đầu rằng nghiệp trường quân đội, phân về đại đội, trở về là chuẩn xuống đơn vị cơ sở, bảo Tôn Mai yên tâm.

 

Đợi tiền vàng mã tay cháy hết, Thạch Đầu quỳ xuống đất dập đầu ba cái: "Mẹ, yên tâm. Sau con trai sẽ thường xuyên về thăm ."

 

Lúc xuống núi, Cao Giải Phóng mới lên tiếng: "Thạch Đầu, đây cha cháu về tìm cháu đấy."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1398-vo-loi-khong-day-som.html.]

Thạch Đầu ngôi làng chân núi: "Cháu . Ông tìm đến cháu . Cháu cũng nghiệp đại học, thể tự quyết định, nên mới dám về thăm . Bây giờ, ai thể tổn thương cháu nữa."

 

Cao Giải Phóng Thạch Đầu , thầm nghĩ: "Thảo nào đứa nhỏ bao năm về, hóa trong lòng nó cái gì cũng hiểu rõ."

 

Khi họ trở thôn, La Tiếu và Lục Nghị Thần cũng đưa bọn nhỏ về. Họ đang gốc liễu lớn ở trung tâm thôn trò chuyện với dân làng.

 

Thạch Đầu tới, hỏi: "Thạch Đầu, còn nhớ chú ?"

 

Thạch Đầu suy nghĩ một chút: "Chú là bá Cao, con trai của bác sĩ Cao."

 

Người bật : "Chú ngay là Thạch Đầu nhất định còn nhớ chú mà."

 

Lúc , Đỗ Xuân Phương, con dâu cả nhà họ Tôn, tới: "Thạch Đầu, khó khăn lắm mới về thôn một chuyến, về nhà ăn bữa cơm cháu."

 

Thạch Đầu khách khí mà xa cách: "Không cần ạ, Hoắc sẽ cho chuẩn ."

 

Đỗ Xuân Phương cố gắng kìm nén tính khí của : "Đã về đến đây , còn phiền khác."

 

Ánh mắt Thạch Đầu lộ vẻ giễu cợt: "Năm đó nếu cháu phiền phức khác, thì cũng chẳng sống nổi. Bây giờ mợ những lời thấy nực ?"

 

Đỗ Xuân Phương thấy thằng nhãi ranh dám mất mặt bao nhiêu , cũng chút tức giận: "Tao là mợ của mày đấy, mày đến cả tôn trọng trưởng bối cũng ?"

 

Thạch Đầu bỗng nhiên : "Chúng đoạn tuyệt quan hệ , lấy trưởng bối mà ."

 

Đỗ Xuân Phương còn gì đó, thì Tôn Bảo Văn (con trai cả) tới: "Thôi nào, năm đó chẳng là vì nghèo . Giờ điều kiện trong thôn , mợ cũng ý gì khác, chỉ là bù đắp cho cháu thôi."

 

La Tiếu nghĩ đến điều gì, liền mở miệng: "Đã bù đắp, bằng trả chi phí mà chúng nuôi Thạch Đầu mấy năm nay , thế nào?"

 

Vợ chồng cả nhà họ Tôn ngờ La Tiếu lên tiếng. Bọn họ dỗ ngọt Thạch Đầu để lấy tiền từ nhà họ Ninh, chứ đến để đưa tiền, thế là lảng .

 

La Tiếu mỉa mai: "Diễn kịch thì diễn cho trọn tuồng chứ, xem còn luyện tập nhiều."

 

Rồi cô sang gọi : "Bọn nhỏ, thôi, về ăn sáng."

 

Dân làng gốc liễu vợ chồng nhà họ Tôn mà ngán ngẩm, phần lớn đều thầm nghĩ đáng đời, ai mà chẳng nhà họ Tôn vô lợi thì dậy sớm.

 

 

Loading...