Xuyên Không Về Thập Niên 80: Thiếu Nữ Dị Năng - Chương 1349: Vậy bây giờ em tính sao?

Cập nhật lúc: 2025-11-17 09:47:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

La Tiếu bếp: “Bà Dung ơi, tối nay ăn gì ạ?”

 

Bà Dung : “Bác hầm một con cá với một con gà, cho Thạch Đầu bồi bổ. Thằng bé đen ít, nhưng rắn rỏi, tinh thần hơn.”

 

“Hôm nay bên Nhất Phẩm giao qua ít tôm. Trưa nay Nghiên Nghiên ăn tôm chiên bơ tỏi, nhưng mấy nay Tiểu Dục nóng trong , bác tính hai món, chả tôm cho Tiểu Dục, thanh đạm một chút.”

 

La Tiếu nguyên liệu trong bếp: “Vâng ạ, con đồ đây.”

 

Thạch Đầu cầm rổ tôm qua xử lý: “Bà Dung, chậu tôm hết ạ?”

 

Bà Dung Thạch Đầu: “Ừ, hết , mấy đứa nhỏ đứa nào cũng thích ăn tôm.”

 

La Tiếu đồ xong , đồ ăn đều xử lý gần xong, thế là cô trực tiếp bắt đầu xào nấu. Cô đồng hồ, lát nữa xong là bọn trẻ cũng về kịp.

 

Nấu nướng xong, ngoài cổng vẫn động tĩnh, La Tiếu liền dẫn Thạch Đầu phòng khách.

 

Pha một bình , cô mở miệng: “Nói , gặp chuyện gì ?”

 

Thạch Đầu ngẩng đầu La Tiếu: “Chị nhận ?”

 

La Tiếu : “Em ở bên chị từ lúc tám tuổi. Mặc dù sống chung, nhưng mấy thói quen nhỏ của em vẫn đổi.”

 

Thạch Đầu nâng chén nhấp một ngụm: “Người nhà họ Ninh tìm em.”

 

La Tiếu nhíu mày: “Chuyện khi nào?”

 

“Trước khi xuống đơn vị. Em với Thái Phong trung tâm thương mại mua đồ thì đụng bà cụ nhà họ Ninh.”

 

“Thái Phong đúng là nhanh miệng thật.”

 

“Chị, chị đừng trách Thái Phong. Là em cho , em về tự với chị. Giờ dì út sắp kết hôn, em chuyện ảnh hưởng tâm trạng vui của dì .”

 

“Vậy bây giờ em tính ?”

 

“Em sẽ nhận họ. Hiện tại họ chỉ mới xác định là em ở Kinh thị, chứ tìm chúng . Em chỉ sợ họ tìm đến em, lúc đó ầm ĩ lên sẽ ảnh hưởng .”

 

“Em chỉ cần nghĩ kỹ gì, còn cứ giao cho bọn chị.”

 

“Em nghĩ kỹ , sẽ nhận. Như với em. Năm đó là ông bỏ rơi con em . Nếu phụ nữ sinh , họ thể nhớ tới em.”

 

“Năm em tám tuổi, lúc em cần họ nhất, họ một nữa bỏ rơi em. Bây giờ em tự nuôi sống , tại rước phiền phức ? Người của em chỉ thôi.”

 

Hai đang chuyện thì ngoài sân vọng tiếng Tiểu Diệp Tử: “Bà Dung ơi, con về ạ?”

 

Bà Dung Tiểu Diệp Tử, mặt hiền từ: “Ừ, về . Cậu Thạch Đầu của các con đến, họ đang chuyện trong phòng khách đấy.”

 

Tiểu Diệp Tử như một cơn gió lao phòng khách: “Mẹ ơi, xem con mang gì cho !”

 

Vào nhà thấy Thạch Đầu, to: “Bà Dung lừa con, Cậu út ơi, về thật ! Cậu nhớ con ?”

 

Thạch Đầu bế bé lên: “Có chứ. Con nhớ Cậu út ? Phải thật đấy nhé, dối là mũi dài đó.”

 

Tiểu Diệp Tử vẻ mặt khó xử: “Cậu út ơi, con bận nhà trẻ nên quên mất nhớ , nhưng mà con vẫn nghĩ đến .”

 

Lời La Tiếu bật . Liền Nghiên Nghiên : “Tiểu Diệp Tử, em đúng là dẻo miệng thật.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1349-vay-bay-gio-em-tinh-sao.html.]

 

Tiểu Diệp Tử cầu cứu sang . La Tiếu đỡ lời: “Tiểu Diệp Tử đúng là bận rộn cả ngày. mà em cũng 'một chút xíu' nghĩ đến Cậu út, ví dụ như mấy hôm em còn hỏi Cậu út nhặt vỏ đạn cho em .”

 

Nghiên Nghiên phản đối: “Mẹ, thế mà cũng gọi là nhớ Cậu út ạ?”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

La Tiếu bật : “Coi như là , dù cũng là nghĩ đến.”

 

Rồi cô nghiêm túc.

 

Đang thì ngoài cửa truyền đến giọng Lục Nghị Thần: “Có chuyện gì vui mà ghê em?”

 

La Tiếu thấy Tiểu Diệp Tử xị mặt dỗi , thế là vội bếp xem đồ ăn xong .

 

Nguyệt Nguyệt đặt cặp sách xuống: “Mấy đứa cất cặp sách , rửa tay với chị. Tiểu Diệp Tử, em cũng xuống .”

 

Tiểu Diệp Tử ghé tai Thạch Đầu thì thầm: “Cậu út, nhé.”

 

Thạch Đầu cụng đầu với bé: “Được, Cậu út .”

 

Tiểu Diệp Tử lúc mới chịu xuống: “Chị ơi, em để ạ?”

 

Nguyệt Nguyệt chỉ Thạch Đầu: “Nhờ Cậu út cầm giúp một chút.”

 

Thạch Đầu nhận lấy: “Được, Cậu út cầm giúp con, yên tâm, đảm bảo ăn vụng của con .”

 

Tiểu Diệp Tử ‘hừ’ một tiếng: “Đấy là con mua cho mà.”

 

Cậu bé chỉ cần là mua cho , Cậu út chắc chắn dám ăn.

 

Lục Nghị Thần liếc con trai, thầm nghĩ thằng nhóc cũng ít tâm tư, : “Mau rửa tay .”

 

Tiểu Diệp Tử ‘’ một tiếng, chạy hét với Lục Nghị Thần: “Ba ơi, ba cũng rửa tay, cẩn thận mắng ba đấy.”

 

Lục Nghị Thần lắc đầu: “Thằng nhóc giờ mồm mép ghê.”

 

Ăn cơm xong, La Tiếu và Lục Nghị Thần đưa Thạch Đầu phòng sách. Thạch Đầu kể sự việc một nữa.

 

Lục Nghị Thần Thạch Đầu: “Chuyện em cần để trong lòng. Quan điểm của là thuận theo tự nhiên, sớm muộn gì cũng đối mặt. Đến lúc họ thật sự tìm đến em, chúng sẽ giải quyết một luôn, em thấy ?”

 

Thạch Đầu gật đầu: “Vâng ạ. Đến lúc họ thật sự tìm đến tận cửa, em sẽ gọi điện cho chị.”

 

Mấy thêm vài chuyện khác, La Tiếu mới hỏi: “Thạch Đầu, lúc dì út kết hôn em còn nghỉ phép ?”

 

Thạch Đầu gãi đầu: “Lúc xuống đơn vị, chỗ chúng em gọi điện thoại tiện. Chuyện dì út đính hôn, mấy ngày em mới nhận tin, nên nghỉ là em về ngay.”

 

“Về nhà mới dì út kết hôn ngay trong năm nay. Ngày mai em về đơn vị, sẽ với cấp một tiếng, xin nghỉ thêm, tranh thủ về dự.”

 

Chuyện xong, Thạch Đầu cũng ở lâu, về sớm thu dọn đồ đạc, chuyện với ông, ngày mai về đơn vị.

 

La Tiếu bảo Tề Lĩnh đưa về, đồng thời dặn đừng để chuyện nhà họ Ninh trong lòng, cũng để ảnh hưởng đến huấn luyện, dù xảy chuyện gì cũng bọn cô lo.

 

Thạch Đầu La Tiếu dặn dò, trong lòng vô cùng ấm áp. Đây mới là .

 

Cậu chơi với mấy đứa nhỏ một lúc, chào về. Nói chuyện với chị xong, trong lòng cuối cùng cũng thấy nhẹ nhõm.

 

 

Loading...