Lúc họ bơi , Cố Thiến Như và La Hạo Thiên kéo đứa bé bơi trở . Hai nhận lấy đứa bé từ tay họ, bơi bờ, lúc mới bờ đang gào gọi tên con.
lúc , Cố Thiến Như đang bơi phía may chuột rút, cơ thể lập tức mất thăng bằng, chìm xuống nước. La Hạo Thiên bơi phía đầu , phát hiện bà , thấy bà đang vùng vẫy uống mấy ngụm nước biển, ông vội bơi , kéo bà bơi bờ.
Lúc La Tiếu cũng thấy chuyện, vội chạy đón: “Ba, dì út, hai ?”
Vương Tiểu Hân cũng chạy tới cùng lúc: “Dì út, dì thế?”
Cố Thiến Như nén đau: “Không , chỉ là chuột rút thôi, may mà ba của Tiếu Tiếu cứu dì.”
Lục Dật Đình lúc tới, dì út , hoảng hốt: “Dì út, dì chứ?”
La Tiếu thấy xúm : “Mọi đừng vây ở đây, trông con của , dì út ở đây con .”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Mọi mới tản , La Tiếu đưa tay giúp dì út xoa bóp bắp chân chuột rút, dùng dị năng khơi thông một lượt, dì út mới đỡ hơn, : “ là lớn tuổi , thêm phiền phức cho các con.”
La Tiếu trách: “Dì gì , hôm nay ba và dì là thấy việc nghĩa hăng hái , là tấm gương cho bọn trẻ học tập, là thêm phiền phức ạ.”
Lúc Ngũ Vân Mai cầm hai cái khăn tắm lớn tới: “Đỡ hơn ạ?”
Cố Thiến Như : “Đỡ nhiều , các con lo lắng.”
Ngũ Vân Mai đưa hai cái khăn tắm : “Ba, dì Cố, hai quàng tạm , Húc Viễn hai lên xe đồ , kẻo cảm.”
Hai lúc mới nhớ quần áo đều ướt sũng, dính sát , cả hai lập tức chút ngượng ngùng.
La Tiếu cảm thấy biểu cảm của hai thật thú vị, nín : “Ba, dì út, con đồ cùng hai .”
Hai quàng khăn tắm về phía xe buýt cách đó xa. Dọc đường, La Tiếu thấy hai cứ ngượng ngùng, lúng túng, trong đầu cô bỗng nảy một ý.
Mà càng nghĩ cô càng thấy ý tồi, lẽ nào hôm nay cũng là duyên phận, là ý trời.
Chờ lúc đồ xong bãi cát, thì thấy một cặp vợ chồng dắt theo đứa con đang ở đó rối rít cảm ơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1318-than-tro-cong.html.]
Chỉ La Húc Viễn : “Hai xuống nước cứu bé là hai vị , các chị nên cảm ơn họ.”
Cặp vợ chồng vội chạy tới, mỗi níu lấy một , suýt chút nữa là quỳ xuống, Cố Thiến Như và La Hạo Thiên vội vàng giữ họ .
Người đàn ông lên tiếng: “Hôm nay thật sự cảm ơn hai vị, nếu hai vị, con trai e là lành ít dữ nhiều, thật cảm ơn thế nào.”
Nói kéo đứa con qua: “Mau dập đầu cảm ơn ân nhân con.”
Cố Thiến Như vội ngăn : “Đừng đừng, bây giờ ai thế , tuyệt đối đừng , cháu bé là , ai gặp cũng sẽ thôi.”
Người phụ nữ bỗng thốt một câu: “Đại ân của hai bác vợ chồng, chúng cháu xin ghi lòng tạc , hôm nào sẽ dắt cháu đến tận nhà cảm ơn, hôm nay thật sự cảm ơn hai bác.”
Cố Thiến Như câu , còn lợi hại hơn, vội vàng giải thích: “Này, chị hiểu lầm ...”
Người phụ nữ Cố Thiến Như giải thích: “Bác gái, hiểu lầm ạ, chúng cháu đều cả , hai bác vợ chồng tình cảm thật sâu đậm, nếu bác cũng lao xuống biển ngay bác trai như . Thực sự vô cùng cảm ơn ạ.”
Cố Thiến Như lập tức đỏ mặt, đúng là ông gà bà vịt, giải thích rõ ràng .
La Hạo Thiên lúc cũng hiểu , là hiểu lầm hết .
Ông cũng định mở miệng giải thích, nhưng đàn ông lảng sang chuyện khác: “Có thể cho chúng xin địa chỉ ạ, để hôm nào chúng đến tận nhà cảm tạ.”
La Hạo Thiên xua tay: “Thật sự cần , đều là bậc cha , ai cũng thôi.” Ông chỉ tay sang bên cạnh: “Thấy , bên là cháu nội, cháu ngoại, cháu gái của , thể thấy trẻ con gặp nạn mà cứu.”
“Cho nên hai vị thật sự cần để trong lòng, mau về cho cháu bé đồ , đừng để cảm lạnh.”
Cặp vợ chồng cúi đầu thật sâu Cố Thiến Như và La Hạo Thiên. Lúc rời , phụ nữ còn quên lớn một câu: “Bác trai, bác gái, hai bác vợ chồng đúng là , sẽ phúc báo, chúc cả nhà hai bác vĩnh viễn bình an, vui vẻ, thuận lợi, hạnh phúc.”
Nói xong, lúc mới kéo chồng .
Để hai nhà đó, thì nín , thì e thẹn, thì ngượng ngùng, bỗng nhiên tất cả vỡ òa thành một tràng lớn và tiếng vỗ tay tán thưởng.