Xuyên Không Về Thập Niên 80: Thiếu Nữ Dị Năng - Chương 1274: Bảo bối, chờ em đúng hẹn trở về

Cập nhật lúc: 2025-11-17 09:38:48
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Nguyệt Nguyệt cũng chúc phúc cho chị gái, nghĩ một lát nữa là đến lượt lên sân khấu, cô bé chút hồi hộp.

 

La Tiếu nhận suy nghĩ của Nguyệt Nguyệt, bèn vươn tay nắm lấy bàn tay nhỏ của con: "Mẹ và chị tin tưởng con, cứ biểu diễn như lúc luyện tập ở nhà là ."

 

Nguyệt Nguyệt xong, lòng cũng bình tĩnh .

 

Nửa giờ , cô bé thấy tên .

 

Nguyệt Nguyệt đến giữa sân khấu, dùng tiếng Anh chuẩn giới thiệu về , đó dùng tiếng Trung giới thiệu thêm một nữa. Xong xuôi, cô bé mới cúi chào một cái, bước về phía cây dương cầm.

 

La Tiếu thật ngờ tâm tư của Nguyệt Nguyệt tinh tế đến , trong lòng cô dâng lên một cảm xúc vô cùng tự hào.

 

Chờ Nguyệt Nguyệt dứt tiếng đàn, cả khán phòng vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Lúc Nguyệt Nguyệt mới cúi gập chào lui về hậu trường.

 

La Tiếu tươi rói, ba con ôm chầm lấy . Tiết mục của Nguyệt Nguyệt, mỗi một nốt nhạc đều chuẩn xác, mượt mà, sạch sẽ, thật mỹ.

 

Kết quả công bố nhanh, tuy thành tích của Nghiên Nghiên bằng Nguyệt Nguyệt, nhưng cả hai đứa trẻ đều lọt vòng chung kết, như là đủ .

 

Nghiên Nghiên về phía em gái: “Nguyệt Nguyệt, em nghĩ đến việc dùng hai thứ tiếng để giới thiệu , chị hề nghĩ .”

 

Nguyệt Nguyệt : “Các bạn nhỏ lúc đều chỉ dùng tiếng Anh giới thiệu, chị nghĩ cũng là bình thường. Em vốn dĩ lúc lên sân khấu hồi hộp, nhưng em nghĩ đến lời thường chúng Trung Quốc, đến cũng thể quên, em cũng tại dùng tiếng Trung giới thiệu về , em cảm thấy như sẽ còn hồi hộp nữa.”

 

Nghiên Nghiên bật : “Em gái giỏi quá.”

 

La Tiếu mở lời khen ngợi: “Hôm nay cả hai chị em các con đều biểu hiện tuyệt, vui mừng.”

 

Ba .

 

Ba con vẫn giống như , chuyến tàu hơn bốn giờ để trở về Boston. Lần La Tiếu quên chênh lệch múi giờ, cho nên cũng gọi điện thoại cho Lục Nghị Thần.

 

điều khổ Lục Nghị Thần, ôm điện thoại chờ mãi cho đến sáng sớm. Anh vốn định gọi , nhưng tình hình bên của các cô thế nào, sợ phiền, cuối cùng ngủ gật luôn ghế sô pha.

 

Mãi cho đến khi ba con La Tiếu trở về Boston, ăn xong bữa khuya, cô mới gọi điện thoại cho .

 

Lục Nghị Thần vì vợ con áy náy, nên cũng chuyện chờ điện thoại suốt, khi tin cả hai cô con gái đều chung kết, vui đến mức bật dậy, tay còn nắm chặt , kích động thôi.

 

Anh chút hưng phấn : “Con gái của giỏi lắm, thật sự vẻ vang cho ông bố .”

 

La Tiếu thấy, thầm nghĩ, chà, kích động đến mức xưng "ông bố " luôn .

 

Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt chuyện đơn giản với ba vài câu cúp máy nghỉ ngơi.

 

Nhìn hai cô con gái lên giường, dỗ các con ngủ, cô mới hôn lên trán mỗi đứa một cái, tắt đèn rời khỏi phòng.

 

sang giường mấy con trai giúp đắp chăn, mới trở về phòng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1274-bao-boi-cho-em-dung-hen-tro-ve.html.]

 

Vừa mới xuống thì điện thoại vang lên: “Alo, Bảo bối Tiếu.”

 

La Tiếu đồng hồ: “Anh đang ở ?”

 

Lục Nghị Thần khẽ: “Không , đóng cửa , sẽ để khác thấy.”

 

La Tiếu hỏi: “Xem còn kích động hơn cả hai cô con gái nữa.”

 

Lục Nghị Thần vợ trêu chọc: “Đó là đương nhiên, con gái mới bao lớn chứ, cho dù giành thứ hạng, nhưng con gái chung kết. Lát nữa khoe với bọn họ mới , ghen c.h.ế.t bọn họ.”

 

Không thấy La Tiếu gì, hỏi: “Tiếu Tiếu, gì hết ?”

 

“Em gì đây? Vả em cũng chen lời của chứ.”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Lục Nghị Thần vợ xong, bật ha hả: “Xin , xin , nhất thời đắc ý quá.”

 

Sau đó mang giọng điệu tủi : “Tiếc là thể ở bên cạnh các em, thể là đầu tiên cùng các em chúc mừng. Bảo bối Tiếu, bà xã, nhớ các con, nhớ em, đặc biệt nhớ.”

 

La Tiếu dối, thật cô nào nhớ : “Anh Thần, còn đầy bốn tháng nữa là chúng về , đến lúc đó chúng sẽ bao giờ xa lâu như nữa.”

 

Lục Nghị Thần hiếm khi đa cảm: “Được, bà xã, bây giờ ngày nào cũng đếm ngược, mong các em sớm ngày trở về.”

 

La Tiếu thấy đầu dây bên tiếng gõ cửa: “Anh Thần, bên việc đúng ? Em thấy tiếng gõ cửa.”

 

Lục Nghị Thần khẽ ‘ừ’ một tiếng: “Bảo bối Tiếu, em nghỉ ngơi , cũng việc đây. Yêu em, bảo bối, chờ em đúng hẹn trở về.”

 

Cúp điện thoại, Lục Nghị Thần dậy mở cửa, bên ngoài. Hôm nay tâm trạng , nên cũng trưng bộ mặt lạnh: “Chuyện gì?”

 

Khâu Quang Minh theo vài : “Ban ngày ban mặt mà đóng cửa, còn tưởng đang chuyện gì mờ ám trong văn phòng đấy?”

 

Mọi đều bật .

 

Lục Nghị Thần tự rót cho một ly nước: “Mấy uống nước thì tự rót .”

 

Anh xuống bàn việc, mỉm : “Hôm nay tâm trạng , so đo với .”

 

Khâu Quang Minh dậy tự rót một ly nước: “Nói xem, chuyện vui gì?”

 

Nghĩ đến cái cửa văn phòng khóa trái, thêm: “Chị dâu còn mấy tháng nữa mới về mà, chẳng lẽ chị dâu mới khen vài câu, nên tâm trạng ?”

 

Lục Nghị Thần cũng vòng vo: “Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt nhà tham gia cuộc thi dương cầm quốc tế dành cho thanh thiếu niên, hôm nay là bán kết, chung kết .”

 

Mấy đang đều ồn ào bắt cục trưởng mời khách. Lục Nghị Thần tâm trạng tệ: “Được , các cũng đừng ồn ào. Trưa nay mời, nhưng chúng chỉ gọi món ăn, uống rượu, thể chậm trễ công việc.”

 

Mọi ngờ cục trưởng thật sự đồng ý. Nói xong công việc, ai nấy đều thỏa mãn lên chuẩn rời .

 

 

Loading...