Kiều Hoa và Ngụy Quân trong thời gian đang đẩy nhanh việc mở rộng cơ sở 'Nhất Phẩm' ở các bang, bận tối mặt tối mũi.
Ngụy Thiên Hữu cơ thể hiện tại điều dưỡng giống như những đứa trẻ bình thường, Hạ Sơn Mai vô cùng cảm kích La Tiếu, lúc rảnh rỗi cũng sẽ qua nhà xem thử, giúp chút việc vặt.
Hôm nay La Tiếu về tương đối sớm, thấy chị đang ở trong sân tưới hoa: “Sơn Mai qua đấy ?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Hạ Sơn Mai thấy La Tiếu về: “Vâng, hôm nay việc gì, nên em qua chơi.”
Bác Dung gái từ trong phòng : “Hôm nay về sớm .”
La Tiếu : “Vâng, hôm nay thí nghiệm thuận lợi, bên học viện thương mại cũng tiết, nên con về sớm.”
Mấy đứa nhỏ đang chơi ở sân thấy tiếng , chạy tới: “Mẹ ơi, ăn dâu tây.”
Ba nhóc như đang dâng vật báu mà đưa dâu tây tay đến mặt La Tiếu, vẻ mặt mong khen ngợi.
La Tiếu sờ sờ đầu mấy con trai: “Cảm ơn các bảo bối.”
Bác Dung trai theo bọn trẻ, tay xách theo nửa rổ dâu tây: “Đây là dâu tây trồng khi về, kết quả cũng tệ.”
La Tiếu nhận lấy cái rổ nhỏ, gọi bọn trẻ: “Đi, chúng rửa dâu tây.”
Tiểu Diệp Tử còn quên : “Mẹ, dâu tây của con cũng rửa, mới vệ sinh.”
La Tiếu : “Được, rửa sạch, cho vệ sinh.”
Rửa dâu tây xong, La Tiếu đưa mấy đứa nhỏ đến gốc cây phong, đặt dâu tây lên bàn đá: “Cẩn thận chút, đừng để nước sốt dính quần áo, là khó giặt lắm đấy.”
Cô gọi Hạ Sơn Mai: “Sơn Mai, qua đây ăn dâu tây.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1268-khong-uong-cong-thuong-bon-ho.html.]
Tiểu Diệp Tử về phía bác Dung gái từ trong phòng : “Bà ơi, đây, ăn dâu tây.”
Tiểu Dục trực tiếp chạy qua, kéo tay bà tới: “Bà, ạ.”
La Tiếu bật : “Không uổng công thương bọn họ.”
Lúc Tiểu Duệ chọn một quả to nhất và đỏ nhất đưa qua: “Bà, ăn ạ.”
Bác Dung gái tươi rói: “Được, , , bà ăn, các cháu cũng ăn .”
La Tiếu về phòng lấy máy ảnh, ghi khoảnh khắc .
La Tiếu xuống, về phía Hạ Sơn Mai: “Chị nghĩ đến việc tìm một công việc ?”
Hạ Sơn Mai nhạt: “Chuyện tìm việc, em thật sự dám nghĩ, bây giờ chỉ chăm sóc cho Thiên Hữu nhà em thôi.”
La Tiếu chị : “Bây giờ Thiên Hữu cũng học , chị ở nhà một cũng buồn chán, nếu tìm một công việc, cũng đến mức nhàm chán.”
Hạ Sơn Mai chút khó xử : “Em đến đây cũng lâu , nhưng ngôn ngữ bên cũng chỉ tạm ở mức chào hỏi hàng ngày, nhiều hơn thì , tìm việc cũng giao tiếp .”
La Tiếu tự rót cho một ly : “Phải tiếp xúc nhiều với mới thể tiến bộ, nếu cứ sợ mất mặt, thì mãi mãi tiến bộ , cứ như thì cách giữa chị và Ngụy Quân sẽ ngày càng lớn đấy.”
Lời của La Tiếu khiến Hạ Sơn Mai rơi trầm tư: “ , Ngụy Quân ưu tú như , nếu quá kém cỏi, e là thời gian dài, hai sẽ cách.”
Lúc Hạ Sơn Mai về, La Tiếu : “Tiếng Anh thật cũng khó, đừng sợ sai, luyện tập phát âm với nhiều , mỗi ngày học mấy từ mới, lâu dần là thể giao tiếp .”
Bác Dung gái chút khó hiểu La Tiếu: “Là Ngụy Quân chuyện gì ? Sao hôm nay cháu nhắc nhở Sơn Mai ?”
La Tiếu : “Bác gái, bác nhạy cảm quá , Ngụy Quân là thế nào, bác còn rõ ? Cháu là thấy chị bây giờ mục tiêu, từ khi Thiên Hữu học, chị cả ngày cứ lêu lổng. Ngụy Quân ưu tú, tương lai thể bao xa , nhưng Sơn Mai nếu đổi, e là với tính cách của chị sẽ ngày càng tự ti, cháu chỉ là nhắc nhở chị , để chị tích cực vươn lên thôi.”