Xuyên Không Về Thập Niên 80: Thiếu Nữ Dị Năng - Chương 1224: Bị người ta nghe lén lời âu yếm

Cập nhật lúc: 2025-11-17 09:34:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cả đoàn xuống máy bay, liền nhân viên của Nhất Phẩm đón thẳng về khách sạn đặt . Kiều Hoa sắp xếp thỏa thứ.

 

Sau khi nhận phòng khách sạn, sắp xếp cho bọn trẻ thỏa xong, La Tiếu mới gọi điện thoại cho Lục Nghị Thần. Bên reo một tiếng, bên nhấc máy: “Alô, Tiếu Tiếu.”

 

“Anh Thần, đang ở đấy?”

 

“Anh đang trực ban ở cục.”

 

“Trong cục bắt đầu nghỉ lễ ?”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

“Ừ, hôm nay trực ban, đến lúc đó thời gian sân bay đón các em.”

 

“Vâng, em mặt con trai và con gái với một tiếng ‘vất vả ’.”

 

“Không vất vả. Anh sắp nhớ các em c.h.ế.t , chỉ hận thể thấy các em ngay lập tức.”

 

“Anh cũng sợ khác thấy mà chê .”

 

“Anh thì gì mà sợ. Bọn họ là kiểu no nỗi khổ của kẻ đói thôi.”

 

“Được , bớt ba hoa .”

 

“Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt ?”

 

“Chúng nó đang ở ngoài ăn tối. Thời gian cũng còn sớm, ô tô máy bay, bọn nhỏ cũng mệt cả . Ăn xong cũng cho chúng nghỉ ngơi sớm một chút.”

 

“Tiếu Bảo, vất vả cho em .”

 

Hai đang chuyện, liền thấy bên chỗ Lục Nghị Thần tiếng . Sau đó là tiếng Lục Nghị Thần : “Tiếu Tiếu, em ăn tối . Có mấy tên ngứa đòn, xử lý bọn họ xong sẽ gọi cho em.”

 

Cúp máy, La Tiếu bật . Chắc chắn là ở bên ngoài lén cuộc chuyện của , cho chừa cái tội đắc ý.

 

Bên , Lục Nghị Thần cúp điện thoại, liền sang "tẩn" cho mấy kẻ phá đám chuyện của một trận. mấy đó càng đ.á.n.h càng tợn, suýt nữa thì đến co giật.

 

Lục Nghị Thần đó dứt khoát lờ bọn họ , thẳng xuống ghế sô pha: “Có chuyện gì thì mau, đừng lảng vảng ở đây cho chướng mắt.”

 

Hồi lâu mấy mới nín , đưa tài liệu thống kê lúc tới. Khi đến công việc, cuối cùng họ cũng nữa. Chờ xong chính sự, Khâu Quang Minh lên tiên: “Chồng của Tiếu Bảo ơi, chúng nhé.”

 

Nói xong mấy co giò chạy mất.

 

Mấy chạy ngoài, Tiểu Đinh theo Khâu Quang Minh : “Không ngờ một nghiêm túc như Cục trưởng mà cũng sến sẩm gọi chị dâu là Tiếu Bảo.”

 

Khâu Quang Minh giơ tay gõ lên đầu Tiểu Đinh một cái: “Cậu hiểu cái quái gì. Cái gọi là thiết hán nhu tình. Chờ vợ sẽ cảm nhận .”

 

Tiểu Triệu theo : “Cục trưởng của chúng 'ăn chay' hơn nửa năm nay , mấy lời tâm tình qua điện thoại thì gì là bình thường. Cậu nhóc Tiểu Đinh , cái miệng kín một chút, đừng gây chuyện cho chúng . Nếu lỡ miệng ngoài, cẩn thận Cục trưởng lột da đấy. với đội trưởng Khâu lúc đó nhất định sẽ bên cạnh đưa d.a.o cho xem.”

 

Tiểu Đinh nổi: “Sao hai tự , cứ chĩa gì. kín miệng lắm.”

 

La Tiếu và ăn cơm tối xong, tắm rửa sạch sẽ, liền nghỉ sớm.

 

Sáng sớm hôm , ăn sáng xong, thu dọn đồ đạc, lúc họ mới cùng sân bay.

 

Đổi thẻ lên máy bay, thủ tục ký gửi hành lý xong, cả đoàn qua cửa an ninh phòng chờ.

 

Bà nội Kiều nghỉ ngơi một đêm, bây giờ tinh thần . Nhìn ba nhóc con vững vàng, bà : “Nhanh thật đấy, ba đứa nhỏ đều thể tự chạy nhảy khắp nơi .”

 

Bà Dung tiếp: “Ngạn ngữ đúng, mầm lo lớn. Ba đứa đều sớm, đến một tuần vững. Ba đứa ở cùng , bắt chước , cứ như là đang thi đua .”

 

Bà nội Kiều chút hâm mộ: “Không khi nào Kiều Hoa nhà mới chịu thành gia lập thất. Nhân lúc còn khỏe, còn thể giúp nó trông cháu vài ngày.”

 

Kiều Hoa bà nội: “Bà biến tướng thúc giục con kết hôn đấy ?”

 

Mọi xong đều bật .

 

La Tiếu về phía bà nội Kiều: “Thật duyên phận là do trời định, lúc cần đến thì nó sẽ đến thôi ạ.”

 

Bà nội Kiều gật gật đầu: “Cũng . Lòng đúng là điểm dừng. Ban đầu lúc chân nó thương khả năng chữa khỏi, nó chịu đựng đau đớn, chỉ mong nó bớt đau một chút là . Sau tìm đủ loại t.h.u.ố.c thang, cũng chỉ mong nó còn đau đớn nữa.

 

Sau nữa, cháu thể chữa chân cho nó, mong nó thể lên là , thể sống, học tập, việc như một bình thường. Đến cuối cùng chân chữa khỏi , cảm thấy nó vốn trì hoãn nhiều năm như , nếu thể sớm cưới một cô vợ thì . Cho nên cái lòng , còn hơn.”

 

Nói xong bà bật : “Haizz, thúc giục nữa. Cháu cứ từ từ mà chọn, chọn cháu thích. Bà nội cũng thể ở bên cháu cả đời, cháu tìm một hợp ý , như sống mới động lực.”

 

Kiều Hoa nở một nụ thật tươi với bà nội: “Cảm ơn bà nội. Cháu nhất định sẽ tìm một cô gái hiền lành, đến lúc đó sẽ cùng cô hiếu kính bà.”

 

Bà nội Kiều vẻ mặt hiền từ cháu trai: “Được, chờ Tiểu Hoa nhà cưới cô vợ về nhà, chờ cháu trai và cháu dâu hiếu kính bà già .”

 

Kiều Hoa bà nội : “Bà còn trẻ chán. Con bạn học , ở Kinh Thị chỗ . Đến lúc đó con đưa bà qua đó, chúng cũng hưởng thụ một chút.”

 

Bà nội Kiều cháu trai chọc cho bật : “Ta từng tuổi , còn gì nữa, chẳng sẽ cho thối mũi .”

 

La Tiếu tiếp: “Có nhiều bà cụ đến đó mà. Bảo dưỡng , da dẻ cũng sẽ chậm lão hóa. Cửa hàng đó là của bạn con mở. Bà qua đó cứ nhắc tên con, để bạn sắp xếp cho bà.”

 

Kiều Hoa kéo tay bà nội: “Bà thấy , nhiều bà cụ đều đến đó. Chúng cũng một bà cụ tinh tế.”

 

Bà nội Kiều lúc trẻ vốn sống tinh tế, ở nước ngoài lâu như , tiếp thu cái mới cũng nhanh, bèn : “Được, các cháu. Lần về nước chúng sẽ tranh thủ thời gian hưởng thụ một phen.”

 

La Tiếu : “Thế mới chứ ạ. Đến lúc đó bà , con bảo đưa bà Dung qua, hai bà cùng cho bạn.”

 

Bà Dung : “Có giống mấy thứ mà ngày thường cháu bôi bôi trát trát lên mặt bà ?”

 

La Tiếu : “Ít nhiều vẫn chút khác biệt ạ.”

 

Bà nội Kiều sợ bà , vội : “Bà bạn già ơi, quyết định nhé. Muốn thì chúng cùng . Bà cũng .”

 

Bà Dung : “Xem đây là .”

 

Mọi đều bật .

 

Kiều Hoa về phía La Tiếu: “Cửa hàng đó là của chị mở đấy chứ?”

 

La Tiếu gật đầu: “Là hùn vốn mở cùng bạn, nhưng chỉ đầu tư thôi, bạn mới là kinh doanh.”

 

bạn học , bây giờ ở Kinh Thị năm cửa hàng , ăn . Các thành phố tỉnh lị bên cũng sắp mở chi nhánh. Việc kinh doanh cũng nhỏ nhỉ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1224-bi-nguoi-ta-nghe-len-loi-au-yem.html.]

 

“Người bạn đó của năng lực mạnh. Hơn nữa, mở chi nhánh chỉ cần vốn liếng đủ, nhân viên đào tạo bài bản, cửa hàng cứ mở , phụ nữ nào mà yêu cái , ăn mà kém mới là lạ.”

 

“Cô cũng . Bây giờ như nữa, tiền của phụ nữ đúng là dễ kiếm hơn thật.”

 

“Ừ, câu đúng.”

 

lúc , loa thông báo bắt đầu gọi lên máy bay.

 

Chương 1225

 

Bà Dung bế Tiểu Duệ, ông Dung bế Tiểu Dục, La Tiếu bế Tiểu Diệp. Bà nội Kiều và Kiều Hoa thì dắt Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt. Cả đoàn theo đám đông xếp hàng thủ tục lên máy bay.

 

La Tiếu tiện tay gọi một cú điện thoại cho Lục Nghị Thần: “Anh Thần, em chuẩn lên máy bay đây.”

 

“Được. Anh dọn dẹp xong xuôi cái sân hai lớp . Anh tiết lộ tin tức các em về nước cho nhà . Bọn họ mà thấy các em, nhất định sẽ mừng đến phát .”

 

“Vâng, tạo cho họ một bất ngờ mới .”

 

“Vậy ngày mai chúng gặp nhé. Nhớ em.”

 

“Vâng, ngày mai gặp. Em cũng nhớ , nhớ.”

 

Các tiếp viên hàng thấy ba nhóc sinh ba, mắt ai cũng sáng lên. Thật là trùng hợp, bay về nước cũng gặp đúng tổ bay .

 

La Tiếu : “Chào các cô, gặp mặt .”

 

Hai vị tiếp viên hàng đáp : “Chào chị, vui phục vụ chị.”

 

Máy bay cất cánh, những tòa nhà bên càng ngày càng nhỏ, máy bay càng lên càng cao. Nghiên Nghiên : “Mẹ ơi, sắp gặp các , các chị, các em , con vui quá. Con nhớ họ lắm .”

 

La Tiếu : “Lần chúng sẽ ở lâu hơn một chút, các con thể tha hồ chơi đùa cùng mấy ngày.”

 

Nguyệt Nguyệt thấy hai con chuyện, liền ló đầu qua: “Mẹ ơi, chúng thể ở bao lâu ạ?”

 

La Tiếu hỏi ngược : “Các con bao lâu?”

 

Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt . Nguyệt Nguyệt hỏi dò: “Chúng thể qua Tết Nguyên Tiêu hẵng Boston ạ?”

 

Trước đây La Tiếu từng bà Dung , cháu trai bà gọi điện qua, kể cho hai cô con gái là hôm rằm tháng Giêng ở Kinh Thị hội chùa. Nếu chúng ở thì quá, thể cùng chơi.

 

La Tiếu trả lời ngay, mà biểu cảm đổi của hai cô con gái. Ngay lúc cả hai đang nghĩ rằng đồng ý, La Tiếu lên tiếng: “Được chứ. Vậy chúng qua Tết Nguyên Tiêu hẵng .”

 

Hai đứa trẻ nhận câu trả lời khẳng định của , mừng đến phát điên, cùng reo hò: “Cảm ơn ! Mẹ là nhất!”

 

La Tiếu động tác hiệu im lặng, hai đứa trẻ mới chút ngượng ngùng ngoan .

 

Lục Nghị Thần điện thoại xong, lúc mới chuẩn rời văn phòng.

 

Khâu Quang Minh thấy từ lầu xuống: “Sao thế, hôm nay nỡ về nhà ?”

 

Lục Nghị Thần , đ.ấ.m nhẹ một cái: “Ngày thường về nhà cũng chỉ một , vợ con đều ở bên cạnh, về cũng chẳng gì vui. trực thêm vài ca, chờ mấy con họ về nước, thể ở bên họ nhiều hơn một chút.”

 

Khâu Quang Minh trêu chọc: “Anh đúng là dễ dàng gì. cũng may là chị dâu mang bọn nhỏ cùng, nếu một đúng là xoay xở nổi.”

 

Lục Nghị Thần nghĩ đến phụ nữ nhỏ bé hiện còn đang ở trời, chỉ vài tiếng nữa là thể gặp mặt, mặt bất giác nở nụ : “Ừ, mấy năm nay đều nhờ cả .”

 

“Chị dâu về ở bao lâu?”

 

“Chắc cũng ở lâu . Ở mười ngày nửa tháng là nhiều nhất , dù còn việc học bên .”

 

“Được , . Mấy ngày tranh thủ đoàn tụ với chị dâu và bọn nhỏ, đừng bận tâm chuyện ở cục.”

 

Lục Nghị Thần vỗ vỗ vai Khâu Quang Minh: “Cảm ơn nhé. Có việc gì cứ gọi cho .”

 

Lục Nghị Thần vội vã rời , thầm nghĩ về nhà dọn dẹp các phòng một nữa, để vợ con ở cho thoải mái.

 

Chờ Lục Nghị Thần , mấy đang trực ban bên tới. Tiểu Đinh tò mò hỏi: “Đội trưởng Khâu, hôm nay Cục trưởng về nhà ?”

 

Khâu Quang Minh liếc tên ngốc nghếch mặt, trêu chọc: “Sao nào? Cậu thấy Cục trưởng nên ở cục cả 365 ngày ?”

 

“Đội trưởng Khâu, nghĩ .”

 

“Xem sợ kìa, đúng là tiền đồ.”

 

“Trước đây chẳng Cục trưởng vẫn luôn lấy cục nhà . chỉ tò mò hỏi một câu thôi mà.”

 

“Muốn ?”

 

Tiểu Đinh gật gật lắc lắc đầu, dáng vẻ vô cùng đáng yêu. Khâu Quang Minh vỗ vai : “Chờ cưới vợ sẽ .”

 

Nói xong, thẳng về văn phòng của , hề ngoảnh .

 

Tiểu Đinh đầu những khác: “Sao Đội trưởng Khâu ?”

 

Thấy bằng ánh mắt kỳ lạ, bỗng nhiên hiểu điều gì, vỗ trán một cái: “Có chị dâu sắp về ?”

 

Những bên cạnh đều bật . Có : “Cái tính lúc nào cũng chậm hơn khác một nhịp của đúng là khiến sốt ruột .”

 

tiếp: “Thôi, đừng trêu Tiểu Đinh nữa. Xem bộ dạng Cục trưởng kìa, e là chị dâu về ăn Tết thật .”

 

“Cuối cùng Cục trưởng cũng ngủ phòng gối chiếc nữa .”

 

“Ngay cả Cục trưởng các cũng dám trêu, xem các chán sống .”

 

“Chúng là đang thương Cục trưởng, dám trêu chọc . Cho chúng thêm lá gan nữa cũng dám .”

 

Mọi tản , ai về việc nấy.

 

“Chúng là đang thương Cục trưởng, dám trêu chọc . Cho chúng thêm lá gan nữa cũng dám .”

 

Mọi tản , ai về việc nấy.

 

 

Loading...