Xuyên Không Về Thập Niên 80: Thiếu Nữ Dị Năng - Chương 1214: Mẹ ơi, mẹ không chơi với con nữa là con lớn mất đấy

Cập nhật lúc: 2025-11-17 09:34:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khi về đến nhà, Ngụy Quân : “Chiếc xe là chuẩn cho chị dâu. Vừa và Kiều Hoa cũng đang định sắp xếp việc . Trên đường về nhận điện thoại của Lục, xem như là chúng nghĩ trùng ý .”

 

La Tiếu gật đầu: “Được, cứ để , ngoài cũng tiện. Cậu cứ lái xe về , sáng mai mang qua cho .”

 

Hai đang chuyện thì Hạ Thanh mở cửa sân: “Chị dâu, cuối cùng chị cũng về .”

 

La Tiếu chút ngại ngùng: “Về các cô cần chờ . định Tết Âm lịch về nước, cho nên mấy tháng , lẽ đều sẽ trong trạng thái .”

 

Nàng ngẩng đầu Hạ Thanh: “Có canh gừng ?”

 

“Có, , . Bà Dung chuẩn sẵn từ sớm ạ.”

 

La Tiếu với Ngụy Quân: “Cậu nhà uống bát nước gừng đường cho ấm hẵng . Hôm nay đợi lâu như , chắc là lạnh cóng .”

 

Ngụy Quân cũng khách sáo, nhà uống hai bát nước gừng đường, lúc mới lái xe rời .

 

La Tiếu bảo Hạ Thanh nghỉ ngơi, còn khi tắm rửa xong, liền qua phòng xem hai cô con gái, giúp hai cô nhóc đắp chăn. Lúc nàng mới tắt đèn bàn, nhẹ nhàng lui ngoài.

 

Trở phòng ngủ của , ba nhóc tì đang ngủ say. Thanh chắn ở mép giường đều dựng lên. La Tiếu chỉ các con trai một lát, chứ quấy rầy giấc ngủ của chúng.

 

Sáng sớm hôm , La Tiếu còn tỉnh, Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt xông : “Mẹ ơi, chúng cùng đắp tuyết .”

 

Hai cô con gái trèo lên giường, đè lên nàng. Nghiên Nghiên hôn lên má La Tiếu: “Mẹ ơi, tối qua mấy giờ mới về? Con vốn định chui chăn đợi về, nhưng ngủ quên mất lúc nào.”

 

Nguyệt Nguyệt thì chui tọt trong chăn của : “Mẹ ơi, bên ngoài tuyết tạnh , chúng cùng đắp tuyết .”

 

La Tiếu hôn hai cô con gái: “Được, dậy ngay đây, chúng cùng đắp tuyết.”

 

Ba con các nàng đang đùa giỡn ầm ĩ, ba nhóc tì ở giường đối diện cũng tỉnh giấc. Tiểu Diệp Tử kêu lên tiên: “Mẹ, bế.”

 

Tiếp đó, hai nhóc còn cũng bò khỏi chăn.

 

La Tiếu vội vàng dậy, bế cả ba nhóc tì sang giường của . Thế là giường càng thêm náo nhiệt, đứa nào cũng chui lòng .

 

La Tiếu ôm ba đứa nhỏ lòng, Nguyệt Nguyệt thì ở lưng nàng. Nghiên Nghiên thấy ôm, liền bò thẳng lên . Mấy con đùa ầm ĩ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1214-me-oi-me-khong-choi-voi-con-nua-la-con-lon-mat-day.html.]

Mãi đến khi bà Dung và Hạ Thanh lên lầu, mới xem như giải cứu nàng.

 

Rửa mặt quần áo xong, mấy đứa nhỏ xuống lầu. Nhìn thấy tuyết trắng bên ngoài, chúng liền vỗ tay reo hò: “Đắp tuyết! Đắp tuyết!”

 

Ba nhóc nhỏ cũng đòi ngoài, nhưng La Tiếu ngăn . Nàng bảo ông Dung dời cái ghế dài đến bên cửa sổ, để ba nhóc lên đó, ghé cửa sổ ngoài.

 

Nàng với ông Dung: “Ông Dung, ông ở trong phòng trông ba đứa quỷ sứ nhé.”

 

Tuyết rơi dày gần cả thước. Có Hạ Thanh giúp sức, chẳng mấy chốc họ đắp xong một tuyết to. Nàng bếp tìm hai cái nắp hộp nhỏ màu đen mắt, một củ cà rốt mũi, lấy một sợi rong biển dài ngâm nở khăn quàng cổ, còn tìm một cái chổi cho tuyết ôm.

 

Mấy con tuyết đắp xong, mặt ai cũng toe toét.

 

Bà Dung gọi nhà ăn cơm. Ngụy Quân lúc cũng mang xe tới.

 

La Tiếu với hai cô con gái: “Ăn cơm nhanh lên, hôm nay đưa các con đến nhà trẻ.”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Hai chị em reo hò sung sướng. Nghiên Nghiên rụt rè hỏi: “Mẹ ơi, hôm nay đón chúng con ạ?”

 

La Tiếu dáng vẻ rụt rè dò hỏi của con gái, trong lòng chút đau lòng. Ngày thường đúng là bận quá. Người đưa đón các con học phần lớn là Hạ Thanh. Có lẽ chúng cũng bận, nên nay bao giờ đòi hỏi.

 

La Tiếu đưa tay xoa đầu con gái, nhớ đến câu ở đời : “Mẹ ơi, chơi với con nữa là con lớn mất đấy.”

 

Nàng mở miệng : “Được, hôm nay sẽ đưa đón các con học.”

 

Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt reo hò: “Cảm ơn !”

 

“Được , mau ăn , nếu chúng muộn bây giờ.”

 

Bởi vì nhà trẻ và trường học cùng một hướng, cho nên các nàng cửa sớm hơn.

 

Bà Dung yên tâm, tiễn tận cổng lớn: “Tiếu Tiếu, trời tuyết thế lái xe nhất định cẩn thận đấy.”

 

Sau đó bà dặn dò hai đứa nhỏ: “Ở xe đùa nghịch, ảnh hưởng lái xe.”

 

Mãi cho đến khi chiếc xe rẽ khuất, bà Dung mới sân.

 

 

Loading...