Lúc hai đến nơi, đứa trẻ đang giường với sắc mặt tái nhợt. Một đứa trẻ mười mấy tuổi mà vóc dáng chỉ như đứa trẻ bảy, tám tuổi.
Ngụy Quân giới thiệu: “Chị dâu, đây là Hạ Sơn Mai, vợ em. Trên giường là con trai em, Ngụy Thiên Hữu.”
Anh xoay với vợ: “Đây là chị dâu La Tiếu.”
Lại với con trai: “Thiên Hữu, gọi bác gái con.”
Đứa trẻ mở miệng, hướng về phía La Tiếu: “Chào bác gái ạ.”
Hạ Sơn Mai cũng gọi một tiếng: “Chị dâu.”
La Tiếu nhạt: “Chào hai .”
Cô đến bên giường giúp đứa trẻ bắt mạch, đó một kiểm tra đơn giản. Dựa kinh nghiệm ở bệnh viện đây, cô nhẹ nhàng mở miệng: “Amidan nhiễm trùng lặp lặp mà coi trọng. Niêm mạc mũi dễ sung huyết sưng to, dễ chảy máu.
Hơn nữa nghi ngờ chức năng đông m.á.u của đứa trẻ suy giảm, điều cũng dễ gây chảy m.á.u mũi. Quan trọng nhất là đầu một chỗ tụ máu, cần đả thông.”
Trong mắt Hạ Sơn Mai mang theo sự tự trách sâu sắc: “Có thể chữa ạ?”
La Tiếu : “ sẽ kê chút thuốc, hai cứ cho nó uống mấy ngày. Ngoài , cần bổ sung thêm vitamin, tức là ăn nhiều hoa quả tươi, rau dưa, thể nâng cao sức đề kháng của cơ thể đứa trẻ.”
Ngụy Quân con trai: “Vậy tức là vấn đề gì lớn đúng chị?”
La Tiếu về phía đứa trẻ: “Vấn đề lớn. Hôm nay sẽ châm cứu cho nó , mỗi tuần sẽ qua châm cứu một , cộng thêm dùng t.h.u.ố.c bắc, từ từ điều dưỡng là sẽ khỏi.”
Thật , cô hết tình hình thực tế của đứa trẻ. Đứa bé chắc chắn chịu ít khổ sở, đầu khẳng định đ.á.n.h nên mới m.á.u tụ, còn suy dinh dưỡng nghiêm trọng. Dù thì chăm sóc cũng thể bù đắp , nên cô với họ, sợ cả lớn lẫn trẻ con đều khó chịu.
La Tiếu lấy kim châm từ trong túi , bảo Ngụy Quân chuẩn cồn, về phía đứa trẻ: “Bác gái giúp con châm cứu, sẽ đau lắm , con sợ ?”
Cậu bé đổi tên thành Ngụy Thiên Hữu chớp chớp đôi mắt to: “Châm cứu xong con sẽ khỏi ạ?”
La Tiếu gật đầu: “Phải kiên trì châm một thời gian, đó phối hợp với t.h.u.ố.c bắc, qua một thời gian là thể chữa khỏi. Con thể kiên trì ?”
Trong mắt đứa trẻ đều là sự kiên nghị: “Có thể ạ! Chỉ cần thể chữa khỏi, con sợ đau.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
La Tiếu đưa tay sờ lên đầu bé: “Chờ hết bệnh con gì?”
Trong mắt Ngụy Thiên Hữu lóe lên sự khát khao: “Con học đàng hoàng.”
La Tiếu : “Rất . Tin rằng đến kỳ khai giảng tới, con thể đến trường học .”
Nghe La Tiếu xong, trong mắt bé ánh lên niềm hy vọng: “Thật sự thể ạ? Con lâu lắm đến trường, nhớ các bạn trong lớp.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1196-co-the-chua-duoc-khong.html.]
Ngụy Quân lấy cồn tới, La Tiếu đem kim châm khử trùng, bảo Hạ Sơn Mai cởi áo của đứa trẻ , và đỡ lấy nó.
La Tiếu châm mấy kim đầu , đó châm cả ở n.g.ự.c và lưng. Vừa châm, cô chuyện phiếm với Ngụy Thiên Hữu, chẳng mấy chốc châm xong.
La Tiếu với Hạ Sơn Mai: “Nửa giờ mới thể rút kim. Không để nó xuống, chị đỡ nó cho chắc đấy.”
Hạ Sơn Mai chút khẩn trương, gật đầu: “Vâng.”
La Tiếu cũng là vì cặp con đáng thương . Trước khi Ngụy Thiên Hữu bệnh, bé ít khi về nhà ông ngoại, cho nên đối với mợ danh nghĩa, mà bây giờ là ruột của , bé hề thiết. Sau khi sự thật phanh phui, đuổi khỏi nhà, lúc hai con mới sống cùng .
dù cũng là một đứa trẻ mười mấy tuổi, khi chân tướng, trong lòng khó tránh khỏi uất ức, cho nên lúc ở cùng ruột Hạ Sơn Mai, bé gượng gạo.
Coi như là tạo cơ hội cho hai con họ ở chung .
Ngụy Quân và La Tiếu sân, hai bàn về tình hình hiện tại của Nhất Phẩm.
La Tiếu Ngụy Quân: “Anh cứ phụ trách khu vực khai phá . Để Kiều Hoa phụ trách khu vực mới khai phá. Đợi khi nào đứa bé khỏe hơn, hai thương lượng phân chia .”
Ngụy Quân gật đầu: “Chị dâu, cảm ơn chị.”
La Tiếu về phía cửa phòng: “Không cần khách sáo như . Thời gian cũng gần đủ , nên rút kim thôi.”
Khi họ đại sảnh, Ngụy Thiên Hữu đang lau mồ hôi cho Hạ Sơn Mai.
Thấy họ , Ngụy Thiên Hữu chút ngượng ngùng, vội vàng giấu chiếc khăn lông tay lưng.
La Tiếu rút kim : “Như mới đúng chứ. Đây mới là một gia đình yêu thương lẫn . Cố lên nhé, nhóc.”
Rút kim xong, La Tiếu với Ngụy Quân: “Ngày châm cứu thì cần tắm rửa cho đứa bé.”
Ngụy Quân gật đầu: “Vậy t.h.u.ố.c bắc nó uống thì ạ?”
La Tiếu thu dọn túi kim châm : “Chiều mai qua lấy, tìm bốc đủ cho .”
Cô xoay về phía Hạ Sơn Mai: “Cho đứa bé tăng cường dinh dưỡng. Cứ yên tâm ăn, lương của Ngụy Quân thể nuôi nổi hai .”
Hạ Sơn Mai cảm kích gật gật đầu: “Cảm ơn chị dâu.”
La Tiếu thu dọn đồ đạc: “Được , về đây. Sau hai cứ để Thiên Hữu ngoài phơi nắng hơn 10 giờ sáng và 4 giờ chiều nhé.”
Trong mắt họ, đó chỉ là châm kim đơn giản, nhưng lúc La Tiếu hạ kim chính là vận dụng dị năng. Cô tin rằng ba tháng , đứa trẻ thể chạy nhảy tung tăng. Tu dưỡng thêm mấy tháng nữa, kịp học kỳ là thể tìm trường học để bắt đầu học.