Quý Lâm vì uống nhiều thêm hai bát canh, tình trạng cũng khá hơn Quý Vĩ là bao. Nóng nảy khó chịu, cô lên chạy, nhưng vững.
Cô cố gắng lấy di động từ trong túi , gọi điện thoại cho trong tiệm, bảo họ nhanh chóng qua đón .
Bỏ điện thoại túi, cô chuẩn chậm rãi ngoài. đúng lúc va Quý Vĩ đẩy , hai vững, cùng ngã nhào xuống đất.
Một nhân viên phục vụ đẩy cửa bước thấy cảnh tượng . Từ góc độ của họ, họ thấy hai đang ôm . Nhân viên phục vụ còn hét lên một tiếng, cho mấy phòng bao đối diện đều chạy xem chuyện gì.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Tiếng hét chói tai cũng Quý Vĩ tỉnh táo ít. Đợi khi rõ tình cảnh của hiện tại, thầm nghĩ , e là Địch Ngọc Viện gài bẫy.
Trong lòng , ngọn lửa giận bùng lên đến đỉnh điểm. Chỉ là khi cô gái mặt, trong lòng bất giác chút áy náy.
Quý Lâm , ngẩng đầu với nhân viên phục vụ: “Phiền phức đưa đến bệnh viện.”
Trong lòng cô bây giờ chỉ nghĩ, bất kể là bệnh gì, đến bệnh viện, bác sĩ thì sẽ xảy chuyện.
lúc , đến đón Quý Lâm cũng tới. Họ cũng rảnh để ý chuyện khác, chạy lên hỏi: “Giám đốc, cô ?”
Quý Lâm cố nén khó chịu: “Đưa bệnh viện.”
lúc Địch Ngọc Viện xông : “Hay cho , Quý Vĩ! Anh ly hôn thì cứ thẳng, hà tất chuyện hổ như !”
Quý Vĩ hiện tại chút khống chế bản . Anh liếc xuống đất, cầm lấy mảnh vỡ của cái bát mà Quý Lâm lúc nãy cẩn thận rơi vỡ, hung hăng đ.â.m đùi , để giữ cho bản tỉnh táo. Máu lập tức chảy .
Điều những xung quanh kinh hô một tiếng.
Anh hét lên với đến đón Quý Lâm: “Còn mau đưa cô đến bệnh viện!”
Hai đến đón Quý Lâm lúc mới phản ứng , vội vàng dìu cô rời .
Quý Vĩ hét lên với những đang vây xem: “Phiền phức vị hảo tâm nào giúp báo cảnh sát! Cứ quán cơm giao dịch hàng cấm!”
Vốn dĩ còn xen , nhưng Quý Vĩ , bộ dạng của hiện tại, sợ xảy chuyện, liền vội vàng chạy xuống lầu báo án.
Lúc Địch Ngọc Viện mới cuống lên: “Quay , ! Rõ ràng là bọn họ chuyện hổ, còn giậu đổ bìm leo!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1192-bao-nguy.html.]
Quý Vĩ lúc Địch Ngọc Viện bằng ánh mắt lạnh như băng: “Địch Ngọc Viện, chính cô cái gì, cô tự rõ nhất. là giậu đổ bìm leo , cô càng rõ hơn. Bây giờ cô là đang che giấu cái gì?
Đừng quên, hôm nay là cô gọi đến đây chuyện ly hôn. Cũng đừng quên quán cơm là do họ hàng nhà cô mở. Cô gì, lát nữa hãy giải thích rõ ràng với công an.”
“Rõ ràng là chuyện với , bây giờ giải thích cái gì? Anh còn c.ắ.n ngược một miếng ?”
“Hy vọng đến khi sự thật rõ ràng, cô vẫn thể như .”
Quý Vĩ cảm thấy sắp trụ nữa, giơ tay đ.â.m thêm một nhát nữa đùi . Máu chảy đầy đất.
Mấy nhân viên phục vụ dọa hét lên. Lúc ông chủ quán cơm cũng chạy tới, chuẩn đưa Quý Vĩ đến bệnh viện. Một là sợ xảy chuyện trong quán của , hai là chuyện quá ảnh hưởng đến việc kinh doanh của quán.
Quý Vĩ cũng định rời ngay. Cho nên mặc kệ ai lên kéo, cũng đồng ý. Lúc , công an cũng chạy tới.
Quý Vĩ cố gắng gượng, đem đầu đuôi ngọn ngành sự việc kể một lượt, đó với công an: “Đem đồ ăn, bát đũa của cả hai phòng xét nghiệm, bên trong bỏ thứ đồ sạch sẽ.”
Địch Ngọc Viện lúc mới dọa sợ. Cô ngờ Quý Vĩ đến nước mà vẫn còn nghĩ đến những chuyện đó. Là cô sơ suất, quên mất Quý Vĩ lúc học thông minh, e là phát hiện điều gì đó.
Cô nào còn dám ở đây, xoay liền phòng bên cạnh để mang cái bát chè trôi nước rượu nếp . Về phần cái bát canh trong phòng , thể tính lên đầu cô .
cô định thì Quý Vĩ gọi : “Địch Ngọc Viện, cô ? Là chạy trốn, là phi tang chứng cứ?”
Ông chủ quán cơm lúc sắc mặt khó coi về phía Địch Ngọc Viện đang chuẩn rời : “Ngọc Viện, rốt cuộc là chuyện gì thế?”
Địch Ngọc Viện sắc mặt trắng bệch: “Chuyện thì liên quan gì đến cháu? Bọn họ chuyện lăng loàn, bắt gặp. Cháu mới là hại!”
Công an mặc kệ cô gì, gọi chuyên nghiệp đến thu thập chứng cứ, đem bộ những liên quan về đồn công an.
Ông chủ quán cơm tức giận vô cùng, nhưng lúc theo về đồn công an lấy lời khai, vẫn gọi một cuộc điện thoại cho nhà họ Địch, đơn giản đem sự việc kể một lượt.
Người nhà họ Địch khi nhận điện thoại, quả thực như sét đ.á.n.h ngang tai. Ông cụ càng thiếu chút nữa thì ngất : “Nó đây là hủy hoại nhà họ Địch ?”
Tiêu Hải Phương ở đó , mặt đầy hoảng loạn, trong miệng lẩm bẩm: “Bây giờ đây, bây giờ?”
Vẫn là cô em dâu Lý Úc Đoan đẩy bà một cái: “Chị dâu, mau gọi cả với mấy đứa cháu về, xem rốt cuộc là chuyện thế nào. Đừng để đến lúc thể cứu vãn nữa.”