Xuyên Không Về Thập Niên 80: Thiếu Nữ Dị Năng - Chương 1188: Bị tố cáo đích danh
Cập nhật lúc: 2025-11-17 09:28:53
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Buổi trưa ăn cơm ở chỗ sư phụ xong, cô dùng dị năng giúp sư phụ, sư nương đả thông kinh lạc một nữa. Đợi mấy đứa trẻ ngủ trưa dậy, lúc mới rời .
Vài ngày nữa , điều thể chính là cố gắng hết sức để bọn họ trường thọ. Lần khi , cô định tìm cho sư phụ, sư nương một giúp việc, giúp chăm sóc cho sinh hoạt, ăn uống hàng ngày của bọn họ.
Cô cảm nhận rõ ràng cơ thể sư phụ, sư nương bằng lúc . Dù dùng dị năng tẩm bổ, cũng thể ngăn cản chức năng cơ thể lão hóa, chỉ thể là chậm hơn so với thường một chút.
Trở nhà họ Cố, cả nhà chào đón nồng nhiệt. Mấy ngày nay họ ở bên , bầu bạn với ông ngoại nhiều hơn.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Ông cụ Cố cao hứng giống như một đứa trẻ con: “Các con nuôi bọn nhỏ , đứa nào đứa nấy đều thật chắc nịch.”
Ông cụ Cố kéo Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt qua, từ ái chuyện với chúng một hồi, giơ tay xoa xoa đỉnh đầu chúng: “Đi tìm các , các chị chơi .”
Nhiên Nhiên và Hạo Hạo sớm chờ ở đó. Bọn chúng nhớ hai cô em gái. Được cho phép, chúng nó kéo em gái chạy ngoài.
Ông cụ Cố còn quên dặn dò một câu: “Chỉ chơi ở trong sân nhà thôi đấy, đừng chạy ngoài, cẩn thận bọn buôn .”
Nhiên Nhiên đầu trả lời: “Yên tâm ạ, con sẽ trông chừng em trai, em gái cẩn thận.”
Mấy đứa lớn ngoài , ông cụ Cố về phía mấy nhóc con, trêu đùa một hồi, lúc mới về phía bé tư Lục Hoằng Diệp: “Tiểu Diệp Tử, con lớn lên sẽ oán giận ông cố chứ?”
Sau đó, ngay mặt trong nhà, ông từ phòng ngủ của ôm một cái rương lớn lắm, yêu quý vỗ vỗ cái rương: “Đây là những thứ cuối cùng mà bà ngoại các con để .
Vốn dĩ tự giữ kỷ niệm. Hiện tại Tiểu Diệp Tử kế thừa hương khói nhà họ Hoàng, thì những thứ chính là của Tiểu Diệp Tử. Các con ý kiến gì chứ?”
Lục Nghị Tuyên và Vương Tiểu Hân liếc , về phía ông ngoại: “Ông ngoại, chúng con ý kiến ạ.”
Cố Thiến Như thấy ông cụ , lập tức bật : “Ba, con chắc chắn ý kiến. Ba chuyện là đúng .”
Ông cụ chằm chằm cái rương hồi lâu, đặt tay lên , cả trông như đang hồi tưởng điều gì đó. Không ai lên tiếng cắt ngang, đều yên lặng chờ bên cạnh.
Một lúc lâu , ông cụ xoay về phía La Tiếu: “Cái rương các con giữ cho kỹ, tương lai Tiểu Diệp Tử lớn lên thì giao cho nó.”
La Tiếu cái rương đối với ông cụ ý nghĩa phi thường: “Ông ngoại, là cái rương vẫn cứ tạm thời để ở chỗ ông . Đợi Tiểu Diệp Tử lớn thêm chút nữa, ông tự tay giao cho nó.”
Ông cụ Cố bỗng nhiên mặt lộ một tia vui mừng: “Cũng , tạm thời cứ để ở chỗ .”
Ông cụ ôm cái rương trở về phòng ngủ, chỉ là lúc đưa cho La Tiếu một tờ giấy: “Cái con giữ lấy, là danh sách những thứ trong rương.”
Đây là đồ ông cụ cho Tiểu Diệp Tử, cô cũng hào phóng nhận lấy, con trai một câu: “Vậy con Tiểu Diệp Tử cảm ơn ông ngoại.”
Ông cụ về phía Lục Hoằng Diệp đang giường cũi: “Đây là nó đáng nhận. Bà ngoại con nếu , chắc chắn sẽ vui.”
Để ông cụ và dì út ở đó chơi với bọn trẻ, La Tiếu cùng chị dâu cả Vương Tiểu Hân phòng bếp, giúp thím ba chuẩn .
La Tiếu thuận miệng hỏi: “Chị dâu cả, Dật Đình ?”
Vương Tiểu Hân cầm một túi đậu que , chuẩn nhặt rau: “Trước khi các em về, Tường Thụy điều đến bên Mật Vân công tác, con bé cũng xin chuyển qua đó theo .”
La Tiếu chút tán đồng, nhíu mày hỏi: “Vậy còn đứa nhỏ?”
Vương Tiểu Hân ngẩng đầu chỉ sang nhà bên cạnh: “Em đừng nữa, Dật Đình bây giờ chồng đúng là khác thật. Lúc ở cữ chăm sóc đặc biệt tận tâm. Vừa Dật Đình theo, bà lập tức nhận lấy đứa nhỏ, còn chắc chắn sẽ giúp bọn nó chăm sóc .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1188-bi-to-cao-dich-danh.html.]
La Tiếu thu hồi tầm mắt đang sang sân nhà bên cạnh: “Em chồng nếu qua bên đó công tác, mang theo con quả thực cũng tiện.”
Vương Tiểu Hân gật đầu: “Chỉ là đáng thương cho đứa cháu ngoại nhỏ của chúng cai sữa quá sớm. Bất quá thằng nhóc đó cũng cứng cáp. Lát nữa chúng qua bế nó về đây.”
Hai chị em dâu ở trong bếp giúp chuẩn xong thức ăn, lúc mới khỏi bếp. Thu dọn một chút, họ mang theo ít hoa quả, đồ bổ cùng với đồ ăn dặm của trẻ con sang nhà họ Khổng bên cạnh.
Vừa thấy Phó Lan Hoa một bên nhặt rau, một bên dùng chân đẩy chiếc xe đẩy nhỏ qua , thỉnh thoảng còn trêu đùa Khổng Minh Dương.
Phó Lan Hoa thấy khách tới, vội dậy hô: “Mau , mau .”
Nhìn thấy đồ đạc các cô xách tay: “Đến thì đến thôi, còn xách đồ gì, khách sáo quá.”
Bà nhận lấy đồ các cô mang đến, mời các cô xuống: “Dương Dương, con xem ai đến thăm con ? Là hai mợ của con đấy, vui ?”
La Tiếu về phía đứa trẻ: “Dương Dương, bảo bối nhỏ, là mợ hai, chào con nhé.”
Dương Dương hướng về phía La Tiếu , nụ nước dãi cũng chảy xuống. Phó Lan Hoa vội vàng cầm lấy khăn tay bên cạnh: “Ôi chao, xem kìa, kích động đến nỗi nước dãi cũng chảy .”
Dương Dương lúc càng vui hơn, vẫy vẫy hai cánh tay nhỏ, nhào về phía La Tiếu.
La Tiếu đưa tay bế Khổng Minh Dương lên: “Dương Dương mợ hai bế , ?”
Vương Tiểu Hân về phía Phó Lan Hoa bên cạnh: “Thím, trong nhà chỉ hai thôi ạ?”
Phó Lan Hoa đặt khăn tay tay về chỗ cũ: “ , hôm nay bà con chuyển nhà mới, buổi tối ấm phòng, bọn họ đều qua đó giúp . Ta đây Dương Dương, nên ở nhà.”
Vương Tiểu Hân và La Tiếu liếc , cảm tình đối với Phó Lan Hoa lên ít. Bà thật sự khác , các cô cũng mừng cho cô em chồng.
Vương Tiểu Hân : “Vậy tối nay thím qua bên cháu ăn cơm cùng luôn . Chỉ thím mang theo con cũng tiện.”
Phó Lan Hoa ngờ Vương Tiểu Hân sẽ mời , vội xua tay: “Không cần, cần . Có , nấu cơm dễ lắm.”
La Tiếu lúc cũng mở miệng: “Thím đừng từ chối nữa. Bên đều sẵn cả , bây giờ qua luôn .”
Lúc Lục Nghị Thần trở về, sắc mặt chút lắm.
La Tiếu kéo một bên: “Sao , mặt đen thui thế?”
Lục Nghị Thần liếc ngoài, nhỏ giọng : “Lữ Vinh Vinh, con dâu thứ hai nhà họ Trần bên cạnh, hôm nay dùng tên thật tố cáo chúng sinh vượt kế hoạch.”
La Tiếu lập tức bật : “Lữ Vinh Vinh thật đúng là một công dân . Chính phủ nên khen thưởng bà mới .”
Lục Nghị Thần đưa tay gõ nhẹ đầu cô một cái: “Vấn đề là đầu óc vấn đề. Đến Cục Công an còn ầm ĩ một trận. Anh đợi nhà họ Trần đến đón bà về mới .”
La Tiếu xong lời , thu nụ mặt, trong lòng vui.
Trước đó tố cáo đích danh, cô cũng oán , dù nhà cũng cần thiết tuyên truyền khắp nơi là cái giấy phép sinh con thứ hai lấy như thế nào. Người phục mà tố cáo cũng là bình thường.
đến Cục Công an ầm ĩ, thì cô vui. Đây là gây sự cho Lục Nghị Thần ?
Tuy rằng giấy phép sinh con thứ hai là cấp cấp, nhưng chuyện nếu truyền ngoài, còn sẽ đồn thành cái dạng gì nữa. Lữ Vinh Vinh là cảm thấy cô quá dễ bắt nạt, đúng ?