Xuyên Không Về Thập Niên 80: Thiếu Nữ Dị Năng - Chương 1180: Anh muốn trở thành chỗ dựa của em

Cập nhật lúc: 2025-11-17 09:28:45
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mấy chuyện một lúc thì nhà họ Cảnh cũng lục tục từ tiệc cưới trở về.

 

Cảnh Vạn Bằng bước liền thấy La Tiếu đang ở đó. Sau một thoáng ngẩn ngơ, sang gật đầu với Lục Nghị Thần, xem như chào hỏi.

 

Anh đến gần Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt, xoa đầu hai đứa trẻ, về phía La Tiếu: “Đến khi nào ?”

 

“Vừa đến một lúc. Em nghĩ qua thăm ông Cảnh, tiện thể tái khám cho luôn. Lát nữa em cũng qua phòng cưới của họ xem một chút.”

 

Cảnh Vạn Bằng gật đầu, xem như đồng ý với lời cô .

 

La Tiếu về phía ông cụ Cảnh: “Ông Cảnh, để cháu bắt mạch cho ông nhé.”

 

Ông cụ : “Vậy thì quá.”

 

La Tiếu sang, bắt mạch xong liền hỏi: “Dạo ông ngủ ngon lắm ?”

 

Ông cụ Cảnh gật đầu: “Có lẽ là già , động tĩnh một chút là tỉnh, mà tỉnh thì khó ngủ . Ông cũng dựa dẫm mấy thứ t.h.u.ố.c đó.”

 

La Tiếu suy nghĩ một lát, với quản gia bên cạnh: “Có thể lấy giúp cháu giấy bút ạ?”

 

Quản gia gật đầu, xoay lấy giấy bút từ ngăn kéo tủ bên cạnh.

 

La Tiếu nhận lấy, cảm ơn, trực tiếp xuống một đơn t.h.u.ố.c thiện thực: “Ông cứ theo đơn t.h.u.ố.c ăn một thời gian, sẽ cải thiện.”

 

La Tiếu đây là bệnh chung của già, tuổi tác cao, chức năng cơ thể lão hóa. Dù cô dùng dị năng giúp ông thì cũng sẽ đổi gì lớn, dùng t.h.u.ố.c thiện thực (món ăn vị thuốc) từ từ ôn bổ sẽ cho ông cụ hơn.

 

Quản gia nhận lấy đơn thuốc: “Vậy liền sắp xếp mua ngay.”

 

Nói xong liền ngoài.

 

Cảnh Vạn Bằng thấy quản gia ngoài, lúc trong phòng khách cũng đông lên, quả thực tiện chuyện ở đây, về phía La Tiếu: “Đến thư phòng của chuyện nhé?”

 

Nói xong còn về phía Lục Nghị Thần: “Cậu qua cùng ?”

 

Lục Nghị Thần lúc đang chuyện phiếm với quen, La Tiếu: “Em cứ , đừng quên giờ hẹn với chị dâu họ.”

 

La Tiếu gật đầu, theo Cảnh Vạn Bằng phòng khách, về phía thư phòng.

 

Vào thư phòng, Cảnh Vạn Bằng rót cho La Tiếu một ly nước: “Nghe ở bên đó phát biểu mấy bài luận văn ?”

 

“Vâng, giáo sư hướng dẫn của em là .”

 

“Ở bên đó dự định gì ?”

 

“Anh đấy, nông nghiệp là sở trường của em, mảng khác em rành lắm, cho nên Nhất Phẩm quốc tế là điều tất yếu. Ngoài cũng quy hoạch gì dài hạn, gặp cơ hội thích hợp thì đầu tư một chút.

 

Việc nữa là học tập. Em đang nghĩ một năm rưỡi còn sẽ học thêm một bằng tiến sĩ kinh tế thương mại nữa, dù cũng cùng một khu học xá, chuyện gì cũng tiện.”

 

Cảnh Vạn Bằng gật gật đầu: “Học thêm chút kiến thức luôn là .”

 

La Tiếu hiệu cho đưa cổ tay , bắt mạch xong cô : “Rất , trong thời gian cơ thể hồi phục tệ, vấn đề gì.”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Trên mặt Cảnh Vạn Bằng đều là nụ ôn hòa.

 

Có lẽ cũng vì bệnh của khỏi hẳn, tâm tình rộng mở, nên trong công ty cũng cảm thấy sếp như đổi thành khác, khí chất đời thường, thỉnh thoảng cũng đùa với cấp .

 

La Tiếu uống một ngụm nước: “Hơn một năm nay mắt ai ? Anh mà kết hôn, dù cơ thể khỏe mạnh cũng chẳng ý nghĩa gì.”

 

Đây rõ ràng là ép cưới.

 

Cảnh Vạn Bằng liếc La Tiếu, ý cô: “Kết hôn dù cũng tìm hợp mắt. Kể cả tình yêu thì cũng thuận mắt, đúng ? Dù cưới về là chuyện cả đời.”

 

La Tiếu gật đầu: “Lời cũng sai. Tuổi còn nhỏ nữa, nắm chặt thời gian , nếu e là ông cụ nhiều thời gian để chờ . Hiện tại các cơ quan nội tạng của ông đều đang thoái hóa, cách nào khác, chỉ thể ôn dưỡng từ từ.”

 

Cảnh Vạn Bằng xong lời , trầm mặc hồi lâu: “Biết .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1180-anh-muon-tro-thanh-cho-dua-cua-em.html.]

 

La Tiếu thấy những gì cần cũng , liền dậy: “Nếu còn việc gì thì em đây, qua bên phòng tân hôn xem một chút. Lát nữa em còn đến Đại học Bưu chính.”

 

Cảnh Vạn Bằng thu hồi suy nghĩ: “Đến Đại học Bưu chính gì?”

 

La Tiếu thuận miệng kể chuyện của Khích Phương Thanh ở trường học một , đó mới cáo từ khỏi thư phòng.

 

Trở phòng khách tìm Lục Nghị Thần, cô liền thấy đang ở đó xem Nghiên Nghiên, Nguyệt Nguyệt chơi cùng một đám trẻ con. Cô đến gần: “Anh Thần, em qua phòng cưới của chị Gia Ninh xem, hai ?”

 

Lục Nghị Thần đưa tay giúp cô vén lọn tóc mai tai: “Được, chúng cùng qua đó chúc phúc một tiếng, cũng nên , sắp đến giờ hẹn với chị dâu họ.”

 

La Tiếu khoác tay : “Vâng.”

 

Lục Nghị Thần giới thiệu La Tiếu với mấy quen bên cạnh, đó chuyện phiếm vài câu mới cùng cáo từ.

 

La Tiếu gọi hai cô con gái: “Nghiên Nghiên, Nguyệt Nguyệt, thôi, thăm dì Gia Ninh của các con.”

 

Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt vẫy tay chào tạm biệt các bạn, xoay chạy đến bên cạnh ba : “Đi thăm dì Gia Ninh ạ?”

 

La Tiếu : “Ngay ở sân thôi.”

 

Nghiên Nghiên ngẩng đầu: “Dì Gia Ninh cũng ở đây ạ?”

 

La Tiếu gật đầu: “ , đây chính là nhà của dì Gia Ninh. Hôm nay dì gả cho dượng Cảnh Duệ, sẽ sống ở đây.”

 

Nghiên Nghiên đột nhiên tắt nụ : “Vậy con và em gái lấy chồng, cũng rời xa ba , đến nơi khác sống ?”

 

La Tiếu xổm xuống, thẳng con gái: “ , lớn lên kết hôn, sẽ cùng yêu sống chung để xây dựng một gia đình mới, giống như gả cho ba , rời khỏi nhà ông bà ngoại, đó cùng ba sống chung.”

 

Nghiên Nghiên chút sốt ruột : “ con rời xa ba .”

 

La Tiếu ôm cô bé, dịu dàng : “Vậy thì rời , mang con yêu về sống chung với ba .”

 

Lúc Nghiên Nghiên mới nín mỉm : “Có thể ạ?”

 

La Tiếu gật đầu: “Đương nhiên là thể. Chỉ sợ khi con lớn lên nghĩ như nữa.”

 

Nghiên Nghiên lắc đầu: “Con mới thèm tách khỏi ba .”

 

La Tiếu lên: “Lớn lên , con tự lựa chọn.”

 

Nói xong cô về phía Lục Nghị Thần, hai .

 

Lúc đến phòng cưới, bên vẫn còn đang náo động phòng. Một đám đang vây quanh cặp đôi mới cưới chơi trò chơi. Bọn họ bên ngoài bộ dạng lúng túng của đôi tân nhân, cả hai cũng ngớt.

 

Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt ba bế lên, hô bên trong: “Dì Gia Ninh, cố lên!”

 

Lời bên trong bật một trận lớn, thích ồn ào còn hùa theo: “Hai nhanh lên, xem kìa, con nít cũng cổ vũ cho hai kìa, cố lên!”

 

Mặt Viên Gia Ninh càng đỏ hơn. La Tiếu chỉ chỉ về phía cổng lớn, Viên Gia Ninh cũng cô buổi chiều còn việc, sáng sớm La Tiếu , đành gật gật đầu.

 

Hai vợ chồng ngoài, Lục Nghị Thần đưa La Tiếu đến trường học để hội họp với chị dâu họ .

 

Lục Nghị Thần chút yên tâm: “Tiếu Tiếu, đợi ở ngoài trường. Em việc gì thì gọi điện cho .”

 

La Tiếu xuống xe : “Không cần , đưa hai đứa nó về , chiều còn ? Hơn nữa còn hai nữa, phận của thích hợp xuất hiện ở trường học. Em bọn họ lôi nọ, ảnh hưởng đến và thanh danh.”

 

Lục Nghị Thần : “Nếu nhà lý, em cứ gọi điện cho . Anh hy vọng em vì sợ ảnh hưởng đến chịu ấm ức. Anh em là vì cho , nhưng trở thành chỗ dựa của em.

 

Em cần suy nghĩ quá nhiều, hy vọng bất kể là lúc nào, chuyện gì, đầu tiên em nghĩ đến là , ?”

 

La Tiếu xong lời , mặt đầy nụ : “Được, nếu bọn họ thật sự lý, em sẽ gọi hiệu trưởng điện thoại, giúp em trút giận, bắt ông xử lý công bằng.”

 

Lục Nghị Thần đưa tay véo mũi cô một cái: “Được, như mới đúng. Anh nỗ lực việc như , ngoài việc bản thích công việc , thì chính là trở thành chỗ dựa hơn cho các em, bảo vệ các em.

 

 

Loading...