“Ngại quá, bệnh mất ngủ khám . Các nên tìm bác sĩ chuyên khoa giúp xem. Xin , chúng còn việc, đây.”
“La Tiếu, cô thể ! Kể cả cô bác sĩ chuyên khoa, khám thử cô trị ? Lúc chân của ba chồng bao nhiêu bác sĩ trị hết, chẳng cũng cô chữa khỏi ?”
“Đó là vì am hiểu bệnh của ông Chung. Bệnh của con trai bà rành, cho nên lỡ dở việc các tìm khác trị liệu.”
“Cô thể thấy c.h.ế.t mà cứu! Y đức của cô ?”
La Tiếu bật : “Đừng là thật sự chữa bệnh của , cho dù thể chữa cũng sẽ chữa. Một tên tra nam chính hiệu, tổn thương chị Gia Ninh nhà , bà lấy dũng khí mà tới tìm ?”
“Cô thể mặc kệ ! Nó bây giờ ban đêm ngủ , dày vò đến hình nữa. Cô phát thiện tâm một .”
La Tiếu thèm để ý đến bà , dắt con định thẳng. Trương Thải Cầm lao đến tóm La Tiếu, nhưng Lục Nghị Thần nhanh hơn một bước chặn : “Con trai bà bệnh thì mang đến bệnh viện. Ngày hôm nay là ngày vui mà bà đây chặn , là gì? Nhà họ Chung các thật đúng là điều.”
Nói xong, che chở cho vợ con về phía , bảo vệ họ lên xe. Trương Thải Cầm còn định lao lên chặn đường, Lục Nghị Thần quát: “Bà cứ dám bước thêm một bước nữa xem! Tưởng c.h.ế.t ?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Khí thế của Lục Nghị Thần lúc dọa Trương Thải Cầm sững tại chỗ. Không ít xung quanh bắt đầu chỉ chỉ trỏ trỏ bà . Có Trương Thải Cầm cố ý đến gây sự, nhà họ Chung từ khi ông cụ qua đời liền bắt đầu xuống dốc.
Lại nhà họ Chung thật đủ ghê tởm, đây là cố ý sai Trương Thải Cầm đến quấy rối. Có còn bảo nhà họ Chung nên dây , xem kìa, đây cứu ông cụ nhà họ Chung mà giờ thành , còn là y đức. Loại nhất là tránh xa một chút.
La Tiếu cũng để bụng chuyện , chỉ nghĩ Trương Thải Cầm trong lòng ấm ức, cố ý đến gây sự mà thôi.
Ăn tiệc cưới xong, La Tiếu theo về nhà họ Viên nữa, mà lái xe thẳng đến nhà họ Cảnh. Một là qua xem Viên Gia Ninh, hai là về nước cũng ở mấy ngày, tiện thể qua thăm ông cụ Cảnh.
Còn một lý do nữa là qua thăm Cảnh Vạn Bằng, xem bệnh lúc của khỏi hẳn . Là ‘đồng hương’ duy nhất, vẫn là nên quan tâm một chút.
Lúc La Tiếu đến, nhà họ Cảnh trừ ông cụ , đều còn ở chỗ tiệc cưới về.
Quản gia đón cả nhà bốn bọn họ , còn mời ông cụ .
La Tiếu thấy ông cụ tới, liền lên: “Ông Cảnh, lâu gặp.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1179-cu-dam-buoc-them-mot-buoc-nua-xem.html.]
Ông cụ Cảnh rạng rỡ: “La Tiếu, về ở bao lâu?”
“Cháu xin nghỉ phép cả lẫn về mười ngày, còn ở bốn ngày nữa ạ.”
Ông Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt bên cạnh Lục Nghị Thần, với : “Đây là hai cô con gái sinh đôi nhà các , lớn lên xinh xắn quá.”
Lục Nghị Thần gật đầu: “Nghiên Nghiên, Nguyệt Nguyệt, gọi con. Đây là ông cố Cảnh.”
Hai đứa trẻ tiến lên ngoan ngoãn gọi.
Ông cụ Cảnh vui lắm, kêu quản gia mang tới một đôi bội ngọc: “Đây là quà gặp mặt của ông cho hai cháu, cầm lấy .”
Hai đứa trẻ chút khó xử sang ba, Lục Nghị Thần khẽ gật đầu: “Nếu là ông cố Cảnh cho thì các con nhận . Cảm ơn ông cố Cảnh.”
Hai đứa trẻ rành rọt: “Chúng con cảm ơn ông cố Cảnh ạ.”
Ông cụ Cảnh ha hả: “Ngoan lắm, các cháu.”
Quản gia ghé tai ông cụ Cảnh mấy câu, ông cụ Cảnh liền bật ha hả, đó hào sảng : “Vậy đem ba miếng ngọc bội cùng đợt nguyên liệu mang tới đây.”
Ông , giơ ngón tay cái với La Tiếu và Lục Nghị Thần: “Hai vợ chồng các đúng là lợi hại thật. Ba đứa sinh ba lớn cỡ nào ?”
La Tiếu lúc mới hiểu , quản gia chắc chắn là thầm với ông cụ chuyện .
La Tiếu trả lời: “Dạ sáu tháng ạ.”
Ông cụ sang sảng : “Chúc mừng các ! Giờ là nếp tẻ đủ cả, thật là khác ghen tị c.h.ế.t .”
La Tiếu bật : “Vừa , cũng cơ hội xin giấy phép sinh con thứ hai, cho nên là do bọn trẻ vận thôi ạ.”
Ông cụ xong lời cũng bật : “Ba nhóc con phúc, đương nhiên, cũng là vợ chồng các phúc khí.”