Lục Nghị Thần vốn định trời lạnh quá cũng , nhưng nghĩ đến lời con gái , thể nào dỡ đài của vợ , lập tức sửa lời: “Mẹ đúng. Làm chuyện gì cũng kiên trì bền bỉ, rèn luyện một thói quen .”
Nghiên Nghiên bĩu môi, thầm nghĩ, ba ba và mụ mụ quả nhiên là một phe.
Nghĩ thông suốt , cô bé mới tiếp: “Ba ơi, chúng sang năm, mùng 1 tháng 5 sẽ về nước. Đến lúc đó là thể gặp ba .”
Lục Nghị Thần con gái , vợ chắc chắn đồng ý về tham dự hôn lễ của Viên Gia Ninh.
tin , cũng vui. Đợt giao lưu của họ cũng kết thúc cuối tháng Tư, thể cùng về nước. Nghĩ đến đây, tâm trạng vô cùng .
Anh thầm nghĩ, lúc về, mang theo cả vợ và một đàn con nhỏ. Cảnh tượng đó, chắc là khiến khác ghen tị c.h.ế.t mất.
Thạch Đầu thấy đang ngẩn , liền giật lấy điện thoại: “Alo, Nghiên Nghiên. Có nhớ chú Út ?”
“Có ạ. Chú Út ơi, chú sắp nghỉ ?”
“Sắp . Đáng tiếc là thể ăn Tết cùng các cháu . Chú Út nhớ các cháu lắm.”
“Chú Út ơi, mấy hôm nữa dì út về, còn chuẩn quà cho chú nữa đấy.”
“Có thể lặng lẽ tiết lộ cho chú Út một chút thông tin ?”
“Không thể ạ. Mẹ , cho chú Út và Thái Phong một bất ngờ.”
“Ô, thôi . Cháu đúng là một cô bé giữ chữ tín.”
Nguyệt Nguyệt thấy là chú Út, liền chen cùng chị: “Chú Út ơi, ông cố ạ?”
“Nguyệt Nguyệt nhớ chú Út ?”
“Có ạ. Nhớ đến mức sắp quên mất luôn .”
Lời , mấy lớn đang trong phòng khách bật .
Ông cụ Cố Nguyệt Nguyệt tìm , vội vàng giành lấy điện thoại từ tay Thạch Đầu: “Nguyệt Nguyệt . Có nhớ ông cố ?”
Nguyệt Nguyệt vẻ mặt ngây thơ: “Vâng ạ. Ông cố ơi, đến lúc đó sẽ thật nhiều bánh bơ, nhờ dì út mang về cho ông cố ăn.”
Ông cụ Cố xong, trong lòng ngọt lịm: “À đúng , cháu ? Ông cố chuyện với cháu.”
Nguyệt Nguyệt đầu, đưa điện thoại cho : “Ông cố chuyện với kìa.”
La Tiếu nhận điện thoại: “Ông ngoại, ông ạ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1159-ba-ba-va-mu-mu-qua-nhien-la-mot-phe.html.]
Ông cụ Cố nghĩ đến cuộc điện thoại của con trai: “Tiếu Tiếu, chuyện mợ con thai, con chứ?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Vâng. Nghị Thần với con ạ.” Cô vỗ trán một cái. Sao quên mất chuyện . Lát nữa gọi điện thăm hỏi mợ mới .
“Con cũng nó tuổi còn nhỏ. Lát nữa con dặn dò nó thêm một ít những điều cần chú ý nhé.”
“Vâng ạ. Ông ngoại, lát nữa con gọi cho mợ ngay.”
“Số điện thoại của nó, con ?”
“Có ạ. Nghị Thần với con , con nhớ .”
Cuối cùng, điện thoại về tay Lục Nghị Thần. hai đầu dây quá nhiều "bóng đèn", mấy lời sến sẩm cũng . Cho nên, cả hai chỉ thể vài câu "ám hiệu" chỉ hai mới hiểu, vội vàng cúp máy.
Địch Ngọc Viện khỏi nhà, đến Cục Công An, nhưng gặp . Cô chờ đến trưa cũng thấy ai. Cô đến đây danh nghĩa là quen của gia đình. Người ở Cục Công An rõ sự tình cụ thể, nên vẫn khách khí mời cô phòng tiếp khách nhỏ để chờ.
Cứ như , cô chờ đến tận hai giờ chiều. Lục Nghị Thần bước cổng lớn Cục Công An, con gái của một gia đình quen đến tìm , hiện vẫn đang chờ ở phòng tiếp khách lầu.
Sắc mặt lập tức đen . Anh cho lên lầu xác nhận xem cô còn ở đó chờ , ngoài.
Ra đến sân, lấy di động, gọi thẳng đến nhà họ Địch. Thật trùng hợp, là ông cụ Địch nhấc máy: “Alo, ai ạ?”
“Ông Địch, là cháu, Lục Nghị Thần.”
“Gọi điện tới, việc gì ?”
“Cháu gái của ông ở Cục Công An cả một buổi sáng. Nghe bữa trưa cũng ăn ở đây. Phiền nhà họ Địch đến đưa cô về. Sự nhẫn nại của cháu cũng giới hạn. Nếu các ông quản, cháu sẽ tay. Cô cần thanh danh, nhưng cháu còn cần thể diện.”
Nói chuyện điện thoại xong, khu việc của đội cảnh sát hình sự ở tầng một. Đứng ở đây, việc ngoài sảnh lớn đều thể thấy rõ ràng.
Ông cụ Địch là mới về. Buổi sáng, hàng xóm rủ chợ đồ cổ, ông dạo cùng. Bữa trưa họ cũng ăn ở ngoài. Ông về nhà bao lâu, ai ngờ cái đứa cháu điều chạy ngoài mất mặt.
Ông tức đến run cả tay, gọi điện cho con trai cả Địch Hoành Đào, bảo đến ngay, lôi cái thứ mất mặt hổ đó về.
Lúc , cô con dâu thứ hai Lý Úc Đoan tới: “Ba, ba ? Sắc mặt khó coi thế?”
Ông cụ Địch hít sâu vài , cố gắng định cảm xúc: “Ngọc Viện nó ngoài lúc nào?”
Lý Úc Đoan nghĩ một chút: “Khoảng hơn 9 giờ sáng nó ngoài. Bảo là ăn uống ngon, trạm y tế xem thử. đến trưa cũng thấy về. Con nấu cơm xong còn qua trạm y tế bên đường tìm, cũng thấy .”
Ông cụ xong lời , mặt càng thêm khó coi. Thật là mất mặt đến tận Cục Công An. Chẳng trách Lục giọng điệu . Chuyện , đổi là ai cũng tức giận.